Nghe đến hai từ "vương phi”, Thi Sỉ lập tức trở nên kích động: "Vương phi đang ở đâu?"
"Ta không thể nói với ông điều đó'.
Tiêu Lâm nhún vai, Thi Si nghe xong thì tức đến nỗi mặt biến sắc: “Ngươi đang đùa ta à?”
"Trừ khi vương gia đồng ý điều kiện này của ta!" "Nói đi!"
"Muốn giết người của Tân phủ thì không sao, nhưng đừng cho nổ tung Tân phủ. Nếu ông cho nổ tung Tần phủ rồi, sau này ta biết sống ở đâu?"
Cái gì?
Tên khốn này vừa nói gì thế?
Tân phu nhân đang chuẩn bị lên cơn, nhưng Tân tướng quân đã giữ bà ta lại. Hiện tại chỉ có Tiểu Lâm có thể đối phó được với Thi Si. Lúc này không thể động tới Tiêu Lâm được, nếu không tính mạng của cả nhà họ Tần sẽ gặp nguy hiểm.
Thi Si là một con sói khổng lồ đã bò lên Đại Nguy và Bệ hạ mà hút máu
nhiều năm nay. Đêm nay cuối cùng đã dụ được lão ra ngoài, Thi Si lần này phạm tội mưu phản, kiểu gì cũng sẽ phải chết.
Nếu như lúc này Tân phủ ép lão ta, rất có thể toàn bộ nhà họ Tân sẽ phải bồi táng theo!
Thi Si ngẩng đầu cười lớn, Tiêu Lâm quả thực là kẻ vô dụng, trong mắt hắn chỉ nhìn thấy vàng bạc, nhà cửa và những thứ tầm thường như vậy!
Một cái Tân phủ thì có ý nghĩa gì? Quyền lực mới là tối cao!
"Được! Hãy cho ta biết vương phi đang ở đâu, ta sẽ để lại Tân phủ này cho ngươi!"
Tân phu nhân lạnh lùng đảo mắt, bà ta muốn xem Tiêu Lâm đào đâu ra vương phi của Thi Si
Cứ nói tầm bậy tầm bạ đi! Để bà ta xem kết cục của hắn sẽ thê thảm ra sao!
Thi Sỉ lật tung cả kinh thành lên nhưng đến cái bóng của vương phi cũng không thấy! Thế mà Tiêu Lâm tìm được chắc?
Vốn tưởng Tiêu Lâm còn có thể dùng biện pháp nào đó để đối phó với Thi Sỉ, nhưng hóa ra hắn chỉ đang nói tầm bậy tầm bạ mà thôi!
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!