Edit: Llia59
"Phù Kiêu có thể sẽ tức giận."- ---------------------
"Show tình ái?" Nhiêu Thanh Án cầm cái gọi là 《Công Thức Tình Yêu 》đọc phần giới thiệu tóm tắt của chương trình một lúc rồi hỏi, "Chương trình thực tế à chị?"
"Đúng vậy, show tình ái này gần đây rất hot, vừa lúc Phương tổng có tài nguyên này trên tay nên chị đã giúp em lấy về." Tiếu Nhu nói, "Em có biết Thẩm Hòe không? Cô ấy trước đây cũng giống em ở trong thời gian khó khăn, sau đó từ khi cô ấy tham gia show thực tế này, độ nổi tiếng của cô ấy ngày càng tăng, bây giờ hợp đồng quảng cáo nhận đến mỏi cả tay."
"Nhưng mà, cái này sẽ phải xào CP đó chị, độ hot của cô ấy đều là nhờ xào CP ra cả." Nhiêu Thanh Án do dự nói.
"Chương trình tình ái thì làm sao không xào CP? Hơn nữa, là năm 2022 rồi, nhiều người vì nổi tiếng mà thủ đoạn vô cùng đa dạng, dùng bất cứ thủ đoạn bẩn thỉu nào, xào CP chỉ là một cái rất truyền thống. Khán giả cũng mặc kệ là thật hay giả, thứ bọ họ thích xem là cái này." Tiếu Nhu từng bước dụ dỗ, "Nếu em thật sự không muốn xào CP, vậy thì xé CP cũng được."
Nhiêu Thanh Án cười ra tiếng, "Tham gia show tình ái mà lại xé CP, điên à chị."
"Làm như vậy cũng không phải là không có nhiệt."
"... Chỉ, chị nói đùa hay thật vậy?"
"Đương nhiên nói thật rồi." Tiếu Nhu bày ra vẻ mặt rất thành thật nói.
"..." Vậy hay là xào CP đi, Nhiêu Thanh Án cẩn thận suy nghĩ.
"Em còn do dự lo lắng cái gì nữa? Có thể xào lên được không là bản lĩnh của em, nhỡ đâu hot lên bằng bản lĩnh, dù sao vẫn tốt hơn là em ở nhà gãi chân, mờ nhạt giống như cái đáy nồi vậy. Em không cần phải lo lắng, em nghĩ xem mấy năm nay em đã vượt qua như thế nào, em nghĩ xem em còn phải trả nợ, em nghĩ xem —"
"Chị, không phải em có chướng ngại về tâm lý, em cũng không có thanh cao như vậy. Nhưng mà," Nhiêu Thanh Án cắn cắn môi, có chút khó xử, "Phù Kiêu có thể sẽ tức giận."
"Chị biết ngay mà, ảnh hưởng tới tốc độ rút đao của em chỉ có người đàn ông đó!" Tiếu Nhu tức giận nói.
"Không phải, anh ấy bây giờ là ông chủ của em, ông chủ —"
"Nhưng đến bây giờ anh ta vẫn chưa cho em cái tài nguyên nào."
Nhiêu Thanh Án trầm mặc, đúng vậy, không thể chỉ ngồi chờ Phù Kiêu bố thí cho được.
"Hơn nữa, Phương tổng đồng ý đưa tài nguyên này cho em đã chứng minh rằng Phù Kiêu cũng không có ý kiến gì rồi." Phương tổng là người của tập đoàn Phù thị được chuyển tới đây làm CEO mới của Oanh Hoa. Tiếu Nhu kiên nhẫn giảng giải đạo lí cho cô, "Nếu Phương tổng biết quan hệ giữa em và Phù Kiêu mà vẫn đem tài nguyên này cho em, chứng minh Phù Kiêu không hề để bụng em tham gia show tình ái này. Nếu Phương Tổng không biết quan hệ của em với Phù Kiêu, vậy thì càng chứng mình là Phù Kiêu không hề quan tâm tới chuyện của em. Em cũng không thể cứ bị động như vậy được đúng không? Em đã quên mục đích lúc trước em đồng ý với Phù Kiêu là cái gì rồi sao?"
Nhiêu Thanh Án mạnh mẽ bị thuyết phục, tỉnh táo lại nhìn về phía Tiếu Nhu: "Chị, chị nói rất đúng. Chúng ta ký cái này đi."
Nhiệm vụ chính của《Công Thức Tình Yêu 》 là cho nhóm khách mời cùng đi du lịch chung để bồi dưỡng tình cảm. Quy trình cơ bản là mỗi tuần các khách mời sẽ đi tới một địa điểm du lịch mới và ở chung với nhau trong một tuần. Mỗi buổi tối thứ sáu hàng tuần sẽ chọn ra người mà mình thích để hẹn hò. Đến một tháng sau sẽ xem có khách mời nam, khách mời nữ nào nắm tay nhau hay không. Cặp khách mời nào nắm tay thành công sẽ nhận được gói quà siêu to từ chương trình là một chuyến đi du lịch, v.v...
Sau khi Nhiêu Thanh Án ký hợp đồng với chương trình, cô vẫn luôn muốn tìm cơ hội nói với Phù Kiêu, nhưng mỗi lần lời đến miệng lại không dám nói ra.
Dù sao Phù Kiêu đi công tác một khoảng thời gian nữa mới về, để từ từ nói sau vậy. Cứ như thế, Nhiêu Thanh Án kéo dài tới khi chương trình bắt đầu quay.
Chương trình này, một nửa khách mời là người bình thường, một nửa là minh tinh. Người bình thường đều là những người xuất sắc ở các lĩnh vực khác nhau. Mà khách mời là ngôi sao, một số thì muốn tìm đối tượng thật, một số thì muốn gia tăng nhiệt độ cho mình, một số giống như Nhiêu Thanh Án vậy, hy vọng qua chương trình sẽ trở nên nổi tiếng... Tóm lại, mặc kệ là người thường hay là ngôi sao, mỗi người có một mục đích khác nhau.
Trạm thứ nhất là một thành phố trên hòn đảo ở phía Đông Nam, địa điểm du lịch ở thành phố này khá nổi tiếng, phong cảnh tươi đẹp, du khách rất nhiều, tổ chương trình sắp xếp chỗ ở cho khách mời một căn biệt thự bên bờ biển.
Trên đường tới đây Nhiêu Thanh Án ngồi trong xe ngắm cảnh quan ngoài cửa sổ rất vui vẻ. Cô đã lâu không đi ra ngoài du lịch, trước khi thu chương trình vẫn có thể ra ngoài chơi, thật sự không lỗ. Hơn nữa thù lao cũng nhiều hơn so với quay phim ma nhiều, thật sự đặc biệt không lỗ!
Sau khi xuống xe, Nhiêu Thanh Án kéo hành lý tới gần biệt thự. Bên ngoài biệt thự có một khu nhà nhỏ, bố trí rất lãng mạn, có cả các loại cây cỏ hoa lá, bên cạnh treo một cái xích đu, còn có một cái sân nhỏ rộng trống không.
Nhiêu Thanh Án đi đến trước cửa lớn biệt thự đẩy đẩy, nhưng không mở ra được, cô cúi đầu thì thấy cửa lớn thế mà lại bị khóa!
Cô không nói gì mà quay đầu nhìn về phía người quay phim. Từ khi cô lên xe của tổ chương trình thì bên người cô đã có một anh quay phim theo sát ghi hình.
Người quay phim chỉ tay vào lãng hoa bên cạnh, Nhiêu Thanh Án nháy mắt đã hiểu, đi qua thấy phía trên lãng hoa có một tấm thẻ, cô đọc nội dung trên tấm thẻ nhận được lên, "Chào mừng bạn đã tới căn nhà tình yêu! Chỉ có hai người hữu duyên cùng nhau tới đây mới có thể mở cửa ra!"
Trước khi đến đây Nhiêu Thanh Án cũng đã xem qua các mùa trước của 《Công Thức Tình Yêu 》, tổ chương trình thường hay tạo một số tình tiết nhỏ cho khách mời. Vì vậy vừa nãy cô mới không có phản ứng gì.
"À, hiểu rồi, tôi cần phải đi tìm người hữu duyên với mình." Nhiêu Thanh Án nở nụ cười, cô quay mặt về phía ống kính, lắc lắc tấm thẻ, "Thế nhưng người hữu duyên với tôi đang ở đâu?" Nhiêu Thanh Án có một khuôn mặt rất xinh đẹp, thuộc loại thanh thuần ngọt ngào của mối tình đầu, cứ như thế nở nụ cười, khiến người quay phim như muốn ngất tại chỗ hai giây, "Anh quay phim này, cho tôi thêm chút gợi ý được không?"
Mặt của người quay phim ửng đỏ, cúi đầu bảo cô xem trên mặt đất, Nhiêu Thanh Án cúi đầu sau đó di chuyển tầm mắt tới bên cạnh một cái cây nhỏ, bên trên có một bảng chỉ dẫn, cô đi qua xem, lẩm bẩm: "Đây là của ai vẽ sao?"
Nhiêu Thanh Án đi theo, mỗi đoạn sẽ xuất hiện một bảng chỉ đường, đi đến trước bãi biển không xa, phía bờ cát rộng có một người đàn ông mặc quần bơi quay lưng về phía cô, mặt hướng về phía biển, đang ngồi ở trước bàn vẽ tranh. Sóng biển vỗ vỗ phản chiếu ánh mặt trời lên người nọ, dát lên người đó một tầng ánh sáng ấm áp.
Nhiêu Thanh Án nghiêng đầu chớp mắt vài cái, lộ ra một nụ cười: " Xin chào, người có duyên với tôi ~"
Người đàn ông nghe vậy chậm rãi quay đầu lại, đến khi Nhiêu Thanh Án nhìn rõ mặt anh ta, sửng sốt một giây, trong mắt lập tức có chút kinh ngạc: "Đàn anh, anh sao lại, haha, đàn anh, anh cũng tới tham gia chương trình này sao?"
Tổ chương trình trước đó không tiết lộ khách mời có những ai, mục đích chính là muốn quay lại phản ứng chân thực này của khách mời.
Lam Ôn Mậu cũng rất kinh ngạc, nhiều hơn là vui mừng, "Thanh Án, đã lâu không gặp, chúng ta đúng là rất có duyên."
Lam Ôn Mậu là đàn anh khóa trên của Nhiêu Thanh Án, hai người học cùng một giáo viên, nên biết nhau cũng là bình thường. Trừ việc đó ra, còn một việc nữa, nói ra cũng khá lúng túng, Lam Ôn Mậu từng theo đuổi Nhiêu Thanh Án, nhưng sau khi Nhiêu Thanh Án từ chối, hai người cũng không liên hệ với nhau qua.
Đàn anh chắc hẳn đã quên đi cái quá khứ phong trần đó rồi. Nhiêu Thanh Án nghĩ thầm, vậy nên cô cũng hẳn phải làm như trước đó chưa từng xảy ra chuyện gì, coi như hai anh em ở chung như vậy là được rồi.
Hai người nói chuyện phiếm một lúc, Nhiêu Thanh Án nhắc đến chuyện quay về căn phòng tình yêu.
"Thanh Án, sao em lại tham gia chương trình này thế?" Trên đường trở về, Lam Ôn Mậu hỏi.
"Thì là," Nhiêu Thanh Án ngượng ngùng vén tóc, cười nói, "Muốn thử đến xem có gặp được người tình trong mộng hay không."
"Tôi cũng vậy." Ánh mắt của Lam Ôn Mậu nhìn chằm chằm vào cô, "Già rồi, muốn tìm một người để bầu bạn cùng."
"Đàn anh, tuổi của anh cũng không quá lớn mà, vẫn đang là độ tuổi trẻ trung phong độ." Nhiêu Thanh Án ngẩng đầu chạm mắt với Lam Ôn Mậu, lại lập tức nhìn ra chỗ khác.
Lam Ôn Mậu năm nay mới 31 tuổi, sự nghiệp đang đi lên. Nhiêu Thanh Án cảm thấy rất kì lạ, người đại diện của anh ta tại sao lại cho phép anh ta tới tham gia chương trình này, phải biết rằng fan nữ của anh ta cũng không ít.
"Hơn ba mươi rồi cũng nên thành lập gia đình." Lâm Ôn Mậu thu lại ánh mắt của mình, cười nói, " Người trong nhà đang thúc giục tôi."
"Vậy anh không sợ fan của anh đau lòng sao?" Nhiêu Thanh Án hỏi lời này xong, cô có thể tưởng tượng được sau chương trình này, fan của Lam Ôn Mậu chắc sẽ khóc hết nước mắt.
"Tôi cũng không phải thần tượng, các cô ấy chắc sẽ hiểu được tấm lòng của người chồng già(*) này là tôi thôi." Lam Ôn Mậu nhún vai cười nói.
((*) thường thì ai đu idol hay gọi thần tượng của mình là chồng đó. Haha)
Nhiêu Thanh Án bị chọc cho cười, "Haha, rất có lý." Cô suy nghĩ chút cảm thấy như vậy cũng đúng, tuy vẻ bề ngoài của Lam Ôn Mậu xuất chúng thu hút rất nhiều fan nữ nhưng anh ta là một diễn viên phái thực lực, lấy được rất nhiều giải thưởng. Thế nên dù có yêu đương cũng không ảnh hưởng nhiều bằng những thần tượng thuộc phái lưu lượng kia.
Hai người trở lại trước cửa lớn, Lam Ôn Mậu lấy chìa khóa ra mở cửa, "A! thì ra là chìa khóa ở chỗ anh!" Nhiêu Thanh Án làm bộ như rất kinh ngạc.
"Đúng vậy, tổ chương trình nói phải đợi khách mời nữ tới tìm mình, tôi mới được cùng cô gái đó mở cửa."
"Tổ chương trình quá xấu tính rồi."
"Đúng vậy, xấu tính thật, bắt nạt Thanh Án của chúng ta." Lam Ôn Mậu cười xoa đầu cô, mở cửa xong lại thuận tay nhấc hành lý mang vào giúp cô, "Vào thôi."
"Cảm ơn đàn anh~" Nhiêu Thanh Án cũng không cố gắng nói mình tự mang hành lý được, cho khách mời nam cơ hội thể hiện cũng là một hiệu ứng của chương trình.
"Không có gì."
Nhiêu Thanh Án và Lam Ôn Mậu là nhóm khách mời đầu tiên, sau khi Nhiêu Thanh Án sắp xếp xong đồ đạc, sợ hai người ngồi một mình lúng túng nên đã đề xuất ra ngoài biệt thự đi dạo, sau khi trở về biệt thự, nhóm khách mời thứ hai cũng đã tới, Nhiêu Thanh Án thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Nhóm khách mời nam nữ thứ hai này đều là người ngoài ngành, nam tên Thạch Quyền, cao khoảng một mét chín, khuôn mặt anh tuấn kiên nghị, thoạt nhìn rất trưởng thành. Nữ tên là Tôn Li, là một người đẹp có tính cách khá hoạt bát.
Bốn người thân thiện chào hỏi nhau, rồi cùng nhau ngồi ở phòng khách chờ cặp khách mời thứ ba.
"Lam lão sư, không ngờ anh cũng tham gia chương trình này, có thể gặp được anh thật sự rất, rất bất ngờ." Tôn Li vừa đến đã thể hiện ra sự quan tâm khác thường đối với Lam Ôn Mậu, tự nhiên phóng khoáng, lại không thể hiện quá mức ân cần.
"Haha~ muốn tới tìm một người bạn đồng hành thử xem ấy mà." Lam Ôn Mậu ôn hòa lễ độ nói chuyện với cô ấy.
"Xin chào, tôi tên là Thạch Quyền, bởi vì bây giờ chưa thể lộ nghề nghiệp của mình ra nên chỉ có thể giới thiệu tới đây." Thạch Quyền đưa tay ra về phía Nhiêu Thanh Án.
"Xin chào, tôi tên là Nhiêu Thạnh Án." Nhiêu Thanh Án bắt lấy tay anh ta.
"Tôi biết, tôi đã xem qua bộ phim mà cô diễn." Trong mắt Thạch Quyền đều là sự tán thưởng, "Rất hay."
"Cảm ơn!" Nhiêu Thanh Án vui vẻ nói, "Hóa ra vẫn có người nhớ tới tôi."
"Tất nhiên, tôi vẫn nhớ rõ cô còn nhận được giải thưởng." Thạch Quyền mỉm cười nói, "Mấy năm nay tại sao không thấy tác phẩm mới của cô nữa?"
Khóe miệng Nhiêu Thanh Án đông cứng lại, có chút xấu hổ nói: "À...Tôi, tôi có quay, gần đây nhất có 《Kiếm Tiên 》và 《Giếng Máu 》mới đóng máy, lúc công chiếu hoan nghênh anh tới xem!"
"À ~ 《Giếng Máu 》là phim gì vậy?"
"Là...Phim kinh dị."
Thạch Quyền hơi xấu hổ lại không thất lễ mà "À" một tiếng, "Nghe có vẻ rất thú vị."
"Haha, rất thú vị."
Đừng hỏi nữa! Đừng có nói nữa mà! Tiểu nhân nhi trong lòng Nhiêu Thanh Án đang không ngừng kêu gào.
May lúc này cặp khách mời thứ ba cũng đã xuất hiện.
"Ây dô ~ Mệt chết người ta ~ Còn phải đi tìm cái gì người có duyên nữa chứ."
Người còn chưa đến đã nghe thấy tiếng rồi, mọi người đưa mắt nhìn qua. Đầu tiên nhìn thấy là một đôi giày cao gót màu trắng rồi đến đôi chân thon dài xinh đẹp. Trên người mặc chiếc váy ngắn màu đỏ, khoác thêm cái áo khoác mỏng bên ngoài, nhìn rất gợi cảm, quyến rũ, đôi môi Vạn Viện Viện đỏ mọng hơi chu lên. Sau khi nhìn thấy mấy người ngồi ở phòng khách, nở một nụ cười hoàn mĩ, vẫy tay: "Chào mọi người~"
"Xin chào." Nhiêu Thanh Án đứng dậy đi tới, "Để tôi giúp cô cầm ít hành lí, phòng của chúng ta đều ở tầng hai."
"Cảm ơn cô, chỉ là không cần đâu, có người giúp tôi rồi." Vạn Viện Viện giữ tay Nhiêu Thanh Án cười, sau đó quay đầu lại, "Em trai?"
"Đây ~ Đến đây." Đằng sau chính là vị khách mời nam thứ ba, khí chất như ánh mặt trời, nhìn qua chỉ giống như một sinh viên đại học, đang kéo theo hai cái hành lý to lớn, có vẻ hơi nhọc nhằn, Lam Ôn Mậu và Thạch Quyền thấy vậy đứng lên chạy tới giúp cậu ta.
Mạnh Tử Châu nói cảm ơn với hai anh trai tới giúp đỡ, sau đó đưa hành lí cho họ, xoay người chạy ra ngoài, "Này, cậu đi đâu thế?" Lam Ôn Mậu hỏi.
"Hành lý của tôi còn để bên ngoài." Mạnh Tử Châu nói.
Lam Ôn Mậu và Thạch Quyền liếc nhìn nhau, thì ra hai hòm hành lý này đều là của Vạn Viện Viện.
【Lời Tác giả】
Xa xa ở nước ngoài, Phù Kiêu đang họp đột nhiên thái dương của anh nhảy lên vài cái...