Má! Thương Mẫn thật sự không thích bộ mặt thối tha này của Mâu Nghiên, cô cẩm điện thoại lên, vừa mở máy ra, trên đó hiện lên một loạt các cuộc nhớ khiến cô đau cả đầu.
Chắc chắn Thương Liên Thành đã biết chuyện cô ra khỏi đồn cảnh sát rồi, nên mới gọi những cuộc gọi liên hoàn đoạt mệnh như vậy.
Thương Mẫn lại muốn biết người ba này của cô liệu có muốn chúc mừng cô vì đã thoát nạn ngồi tù này hay không, bèn gọi lại một cuộc.
Vừa được nối máy, phía bên kia đã truyền đến một tiếng hét rợp trời, Thương Mẫn nhíu mày, để điện thoại cách xa một chút.
“Thương Mẫn, đừng tưởng rằng mày leo được cây cao ở bên ngoài là có thể tùy ý làm gì đó với nhà họ Thương của tao, nếu dì Triệu mà xảy ra chuyện gì, tao sẽ lột da mày ra!”
“Triệu Nhã Liên?” Thương Mẫn không hiểu nổi: “Làm sao, bà ta cũng sảy thai rồi à?”
“Khốn nạn! Mày đừng có vờ hồ đồ, bình thường dì Triệu có nghiêm khắc với mày một chút, nhưng sao mày có thể đánh bà ấy thành ra như này…”
Thương Mẫn nghe tiếng mắng chửi của Thương Liên Thành phía bên kia, cuối cùng cũng hiểu ra.
Triệu Nhã Liên bị đánh rồi, còn không biết là bị ai đánh nữa, cho nên, Thương Liên Thành cảm thấy là do cô làm.
Thương Mẫn cúp máy, dùng ánh mắt tràn đầy nghi ngờ nhìn Mâu Nghiên trước mặt.
“Anh làm à?” Cô hỏi anh.
Nhướng mày: “Cô thấy tôi giống người nhàm chán đến vậy sao?”
“Tôi còn chưa nói là chuyện gì nữa kìa.” Thương Mẫn cười gian trá.
Mâu Nghiên khẽ nhếch miệng. Được, xem như anh thất sách rồi, quên mất người ngồi trước mặt anh là một con hồ ly.
Có điều, anh chỉ bảo Lê Chuẩn cho Triệu Nhã Liên một bài học, chứ không nói là anh ta đi đánh bà ta một trận.
Ừm… quả thật cần phải chỉnh đốn lại tên nhóc này một phen rồi.
“Giỏi lắm!” Thương Mẫn không kìm được mà giơ ngón tay cái với anh: “Lần sau có loại chuyện này, nhớ phải đưa tôi theo cùng, tôi ở bên cạnh cổ vũ cho anh.”
Mâu Nghiên dời tầm mắt, giọng nói nghiêm túc: “Sẽ không có loại chuyện như này nữa.”
Thương Mẫn bĩu môi, đứng dậy, chạy ra ngoài.
“Cô đi đâu?” Mâu Nghiên híp mắt nhìn cô.
“Thời khắc lịch sử như vậy, đương nhiên phải đến trước mặt bọn họ cười nhạo một phen rồi.” Thương Mẫn nghiêm túc trả lời anh: “Tốt nhất là chụp một tấm rồi đăng lên Facebook, để bạn bè của tôi thấy được tạo hình đặc biệt của Triệu Nhã Liên.”
Mâu Nghiên cạn lời.
“Thế nhé, tôi về muộn chút, nhớ phần cơm cho tôi đấy.” Thương Mẫn vẫy tay với anh.
Đúng là vừa lành sẹo thì quên đau. Mới bị người ta bắt nạt thành ra như vậy, lại lập tức đi dây vào tổ ong đó nữa.
Bây giờ Mâu Nghiên lại có chút nghi ngờ không biết là bài học lần này có đủ không, hoặc có lẽ, anh nên đi kiểm tra thân thủ của Lê Chuẩn một chút xem có bị thụt lùi hay không, tránh lần sau Thương Mẫn bị đánh anh ta lại không đỡ nổi.
Bệnh viện.
Thương Liên Thành bị cúp máy, tức bật nhảy người.
“Thứ mất dạy này, đúng là quá đáng lắm rồi!”
Thương Tuyết vẫn còn đang mặc quần áo bệnh nhân, ban nãy cô ta sảy thai mới làm phẫu thuật, vốn cũng đang yếu ớt, nhưng bây giờ, lại không thể không ở bên giường bệnh của Triệu Nhã Liên.
Thấy Thương Liên Thành tức giận, cô ta đứng dậy, bước đến ôm cánh tay Thương Liên Thành: “Ba, ba đừng giận nữa. Tính cách của chị như vậy rồi, từ nhỏ đến lớn chỉ cần chúng ta không thuận theo chị, thì lần nào chị chẳng gây chuyện như này? Chỉ là con không ngờ lần này… chị hại con sảy thai, con nể tình chị em mà không tính toán với chị ấy nữa, nhưng chớp mắt, chị ấy lại cho người đánh mẹ con thành ra như vậy…” Thương Tuyết nói, nước mắt tí tách rơi xuống.
“Ài.” Thương Liên Thành thấy Thương Tuyết như vậy, lại càng áy náy hơn: “Là ba vô dụng, khiến hai mẹ con con phải gánh chịu nhiều như vậy.”
Ông ta nhìn qua giường bệnh, cả đầu Triệu Nhã Liên đều sưng lên, cơ thể có mấy chỗ phải băng bó liền, bây giờ nằm trên giường, đến sức để nói chuyện cũng không có nữa.
“Cục cưng của bà.” Chu Thảo Yến cũng tiến đến ôm Thương Tuyết, trên gương mặt là vẻ đau lòng: “Số cháu khổ quá, bây giờ con cũng không còn, đến mẹ cũng gặp nạn như vậy, bà đau lòng chết mất thôi. Theo bà thì, cháu không cần phải để ý tình chị em gì nữa, loại người như Thương Mẫn, nên ngồi trong tù cả đời này!”
“Chà!” Trùng hợp, Thương Mẫn vừa đi đến cửa, nghe thấy lời này của bà nội mình: “Cháu lại đang muốn vào tù nghỉ ngơi đây, phải xem Thương Tuyết có dám cho cháu vào đó ngồi hay không đã.”
Sự xuất hiện của Thương Mẫn khiến không khí trong phòng bệnh lập tức trở nên căng thẳng, Thương Liên Thành thấy Thương Mẫn, không nói lời nào, tiến đến tát cô một cái, nhưng mà, chưa chạm được đến mặt cô, Lê Chuẩn đã bước ra từ phía sau, cản tay Thương Liên Thành lại.
“Ông Thương, cô Thương đến để thăm người bệnh, dù gì đây cũng là bệnh viện, gây ầm ĩ thì không hay đâu.” Lê Chuẩn mỉm cười, nhưng sức lực trên tay vẫn không hề giảm bớt.
“Hừ, đến thăm người bệnh, sợ là mày đến sớm rồi, phải đợi cả cái nhà này chen chúc trong bệnh viện rồi hãy đến chứ.” Thương Liên Thành rút mạnh tay mình ra.
“Được thôi.” Thương Mẫn đáp lại: “Tôi đợi lát nữa đi xem xem có phòng cho gia đình không, một nhà năm người các người ở trong đó, chăm sóc, dựa dẫm lẫn nhau, rồi tôi sẽ dọn hết phòng ốc trong nhà ra rồi mở một quán mạt chược.”
“Mày…” Thương Chu Điệp ngồi đó cũng bị cô chọc tức, đến hô hấp cũng không được thoải mái nữa: “Liên Thành, mau đuổi cái thứ mất dạy này ra ngoài!”
Thương Mẫn nhìn lên giường bệnh, thấy đầu Triệu Nhã Liên sưng như đầu heo, cô liền cảm thấy vô cùng thoải mái.
“Mấy người tưởng rằng tôi thèm đến lắm đấy?” Thương Mẫn trợn mắt, cuối cùng, cô đứng thẳng người đối diện với Thương Tuyết.
Thương Tuyết bị ánh mắt này của cô làm cho sợ hãi, cũng không biết Mâu Nghiên đã đưa clip trong camera giám sát cho Thương Mẫn xem hay chưa, không dám hành động khinh suất.
“Em gái tốt, chị vẫn chưa cảm ơn em không truy cứu nữa kìa, đúng là bất ngờ thật đó, nếu là trước kia, em mà nắm được một cơ hội tốt như vậy, còn không đẩy chị vào chỗ chết sao, sao nào, lần này lương tâm thức tỉnh rồi à?” Tuy Thương Mẫn không hỏi Mâu Nghiên được tại sao cô ta lại tha cho cô, nhưng, cô dám chắc chắn, Thương Tuyết tuyệt đối không dám lấy chuyện này ra chèn ép cô nữa.
Quả nhiên, Thương Tuyết không chống đối lại cô, mà chỉ kéo góc áo Thương Liên Thành: “Ba…”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!