Chương 256
“Nghe người ta nói, lúc say xe ngửi mùi quýt thì sẽ thoải mái hơn nhiều, lúc trở về, tôi sẽ hỏi nhân viên phục vụ khách sạn xem nơi nào có bán quýt tươi.” Thương Mẫn nói, đúng như dự đoán, trong đó có một số ánh mắt đang quét về phía cô.
Thương Mẫn bước nhanh đi, Lê Chuẩn nhìn theo bóng dáng của cô, vẫn không hiểu được chuyện gì cả.
Quýt… Sao đột nhiên lại nghĩ đến quýt chứ?
Lê Chuẩn quay về xe, đang định lái xe rời đi, từ trong gương chiều hậu nhìn thấy một chiếc tai nghe Bluetooth mà Thương Mẫn đánh rơi ở ghế sau.
Tai nghe vẫn chưa tắt, trong xe có đèn đỏ sáng, điều này có nghĩa là vừa rồi cô đã sử dụng nó.
Đồng tử Lê Chuẩn đột nhiên co rút lại, lẽ nào là cuộc điện thoại vừa rồi sao?
Anh ta nhớ lại câu nói vừa rồi mà Thương Mẫn nói với anh ta.
Quýt…Huệ Phi! Tô Huệ Phi!
Thương Mẫn bước từng bước một đi vào trong ánh đèn.
Có thể nhìn ra được, Mâu Nghiên đã chuẩn bị rất tỉ mỉ, hoa hồng tươi trải đầy mặt đất, những ngọn đèn nhỏ quần lấy những vì sao lấp lánh.
Cô bước vào, giống như là cô gái nhỏ nhà bên lạc bước vào trong vương quốc do hoàng tử chuẩn bị cho công chúa, mơ mộng giống như những câu chuyện cỗ tích cô xem hồi bé vậy.
Người vây xem càng ngày càng nhiều, màn cầu hôn quy mô lớn như vậy đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người, những người bạn nước ngoài vây quanh biển hoa kín không một kẽ hở, hào hứng lầy điện thoại ra chụp ảnh.
Thương Mẫn chậm rãi đi đến cuối ánh đèn, Mâu Nghiên đang cầm một bó hoa đứng đó với nụ cười rạng rỡ hiếm có trên khuôn mặt.
Anh cười rộ lên, thực sự rất đẹp.
Đôi mắt Thương Nghiên rưng rưng.
“Em đến rồi.” Mâu Nghiên bước lên trước một bước, đến gần cô hơn một chút.
“Ừm.” Thương Mẫn nghẹn ngào, cô nhìn quanh một vòng, đủ loại người đang nhìn chằm chằm vào hai người bọn họ, không phân biệt nỗi đâu là người đâu là quỷ.
Thái độ của Thương Mẫn bình tĩnh như vậy, Mâu Nghiên ngược lại có chút chật vật, những việc này trước kia anh chưa bao giờ làm cả, tất cả những gì anh chuẩn bị cho tối nay đều là Tần Kha từ xa hướng dẫn anh hoàn thành.
“Anh…vốn dĩ anh muốn về nước rồi chuẩn bị nhưng lại không muốn tiếp tục chậm trễ nữa, đêm dài lắm mộng.” Mâu Nghiên cầm bó hoa trong tay, tiến lên một bước nữa.
“Anh biết, anh không đủ lãng mạn, cũng không đủ chu đáo, anh cũng không hiểu các cô gái nhỏ thích gì, cũng không thể xem là một người bạn trai đúng tiêu chuẩn.” Mâu Nghiên chân thành nhìn cô: “Nhưng mà những thứ các cô gái nhỏ khác có, em cũng phải có.”
Thương Mẫn hai mắt đẫm lệ mơ hồ, trong tầm mắt, khuôn mặt của Mâu Nghiên cũng dần dần phủ một lớp sương mù, mặc dù ở khoảng cách rất gần nhưng cô không thể nhìn rõ được.
“Những cặp đôi bình thường, hẳn là cần một mối thời gian yêu đương lâu dài trước, gặp phụ huynh, cầu hôn, kết hôn, sinh con cái…Anh biết, nếu như không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, em và Du Thắng vẫn sẽ hạnh phúc như thế này, là anh làm xáo trộn cuộc sống của em, anh vô cùng xin lỗi em, cũng rất muốn em cho anh một cơ hội để anh có thể bổ sung tiếp phần của anh ta, đồng hành cùng em trong suốt quá trình tiếp theo.”
Cả đời này, Mâu Nghiên cũng chưa từng nói ra nhiều lời tỏ tình như vậy, anh vốn không phải là người giỏi thổ lộ, trước khi gặp Thương Mẫn, anh thậm chí còn ghi nhớ những câu thoại buồn nôn mà Tần Kha chuẩn bị cho anh nhưng mà sau khi gặp cô, nhìn thấy ánh mắt của cô, nhìn thấy khuôn mặt khiến người ta yêu thương của cô, anh đã quên sạch tất cả những lời đã chuẩn bị trước đó.
“Hôm nay là sinh nhật của anh.” Mâu Nghiên nói, từ trong túi áo lấy ra một hộp nhẫn tinh xảo.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!