Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Ôm Đùi Boss Ác Ôn

CHƯƠNG 297

“Thấy em ngủ ngon như vậy, trước tiên tạm thời bỏ qua cho em.” Anh bất đắc dĩ nói, nhưng mà đến cùng vẫn cảm thấy rất ngọt ngào.

Một người nhỏ bé như thế, vóc dáng không lớn, tính tình thì lại không nhỏ, vừa tùy hứng lại phách lối, nhưng mà anh lại thích cô như thế, yêu không chịu được, ngậm trong miệng lại sợ tan.

Anh tìm kiếm ở trong túi mình một hồi, rồi cầm chiếc nhẫn ở trong tay.

Chiếc nhẫn đã ném đi rồi.

Cô nói ra lời tuyệt tình như thế ở trước mặt của nhiều người, anh thậm chí đã đưa ra quyết tâm muốn nhốt cô vào trong căn phòng tối, cả một đời cũng không thả ra.

Nhưng mà lúc đám người đi rồi, anh ngồi ở trong xe, lòng lại đau như cắt.

Anh lại quay trở về, trong bụi hoa bị người ta giẫm đạp, người của Trữ Trình để lại đang thu dọn tàn cuộc.

Lần đầu tiên anh lại chật vật như thế, khom người giơ điện thoại tìm kiếm trong bụi hoa.

Thật ra là anh đã chuẩn bị lâu lắm rồi, chỉ là không biết nên tìm thời cơ nào để đưa cho cô, đồ mà anh cẩn thận chuẩn bị lại bị cô ném như là một chiếc giày rách.

Vốn dĩ là một chiếc nhẫn kim cương đối với anh mà nói chẳng là cái gì hết, nhưng mà trên chiếc nhẫn kim cương đó có khắc chữ viết tắt tên của Thương Mẫn.

Tất cả những thứ liên quan đến Thương Mẫn, cho dù giữ lại nó, nó làm cho anh mình đầy thương tích, anh cũng không muốn vứt bỏ.

Mâu Nghiên cầm lấy tay của Thương Mẫn, ngón tay của cô không dài nhưng lại rất mảnh mai, trong lòng bàn tay của anh trông giống như là tay của một đứa nhỏ. Mâu Nghiên nhẹ giọng cười một tiếng, nhẹ nhàng đeo chiếc nhẫn nho nhỏ vào ngón tay áp út của cô.

Người phụ nữ ngốc này, nếu như lần sau mà còn ném đi, anh nhất định sẽ cho cô đẹp mặt.

Thương Mẫn ngủ rất ngon.

Trong khoảng thời gian này, cô bận việc thi đấu, bận việc ứng phó với Jason và Mạc Hậu, thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, bây giờ rốt cuộc cũng đã có thể chào đón một giấc ngủ yên.

Nhưng mà giống như là Aurora đã nói, người ở bên cạnh cô hoặc ít hoặc nhiều gì cũng bị thương, chỉ cần là người nào có liên quan đến cô thì thật sự có chút khó xử.

Sau khi thức dậy, Mâu Nghiên đã không còn ở bên cạnh, Thương Mẫn đưa tay dụi mắt, mới phát hiện trên tay của mình có đeo một chiếc nhẫn.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận