Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Ôm Đùi Boss Ác Ôn

CHƯƠNG 336

“Nói thật, vì sao cô hy vọng tôi có thể lên cấp như vậy?” Thương Mẫn quay đầu, nhìn cô ta: “Cô nên biết, cho dù tôi thắng, quay về Đạt Phan, tôi vẫn là chọn giữ Tô Huệ Phi lại, danh ngạch thực tập có thể thông qua có hạn, đến lúc đó cô vẫn phải rời đi.”

Trong mắt Chu Lị Lị có chút mất mát: “Tôi biết rõ.”

Hai tay cô ta đan vào nhau, có chút lúng túng bất an: “Tô Huệ Phi là bạn tốt của cô, nói đến mối tình bạn này, tôi cũng không thể nào so được, hơn nữa, trước đó tôi còn đứng bên phía Lưu Tử Vi, làm ra chuyện tổn thương cô. Cho nên, tôi căn bản cũng không nghĩ đến muốn ở lại Đạt Phan.”

“Muốn cô thắng, chỉ là muốn giảm nhẹ cảm giác tội lỗi. Đương nhiên, có lẽ cô tâm trạng tốt, chuyện lúc trước sẽ không so đo với tôi, đến lúc đó tôi vẫn có thể có đủ cơ hội chọn một công ty nhỏ, tiếp tục cống hiến.”

Nghe lời của cô ta, Thương Mẫn đột nhiên cảm thấy kẹo trong miệng cũng không còn ngọt như vậy.

“Chỉ như vậy thôi?” Cô hỏi cô ta: “Chỉ là muốn toàn thân mà lui, đến công ty khác phát triển.”

“Bằng không thì sao?” Chu Lị Lị bất đắc dĩ: “Đạt Phan tôi còn ở lại được sao? Cho dù tôi có thể được ở lại, người ở đó, cũng sẽ không tha cho tôi. Lưu Tử Vi thất bại, tổng giám Mạc không biết tung tích, cô ở Đạt Phan, có Nhị Gia Mâu làm chỗ dựa, đã lập thế đứng vững, thì sẽ có những chân chạy người trước ngã xuống người sau bước lên bán mạng cho cô, mà bọn họ vì nịnh nọt cô, chuyện đầu tiên chính là muốn khai đao với tôi đã từng đắc tội với cô.”

Thương mẫn nhai nát miếng kẹo trong miệng, cô yên lặng nhìn về hướng khác, không có tiêu điểm.

“ừ.” Thương Mẫn cười: “Rời đi cũng tốt.”

Cái chỗ đó, bên ngoài sạch sẽ, bên trong u tối, cũng đã ăn mòn toàn bộ mảnh đất này, biến thành một cái hang thối rữa, ai cũng không trốn thoát được vận mệnh bị nhuộm đen.

“Sau này, lương thiện một chút.” Thương Mẫn đứng thẳng người, giọng từ trên loa đã phát lên, cô bước chân, đi ra cổng: “Dù sao sau này cũng khó gặp được một người lương thiện như tôi vậy.”

Thương Mẫn ngồi trên vị trí của nhà thiết kế, nửa tháng, người ở chỗ này càng ngày càng ít, cho đến bây giờ, lối đi vốn chen chúc đã rộng rãi hơn rất nhiều.

Cô nhìn về phía khán phòng, Mâu Nghiên cúi đầu chơi điện thoại, hình như không chút hứng thú nào với trận đấu trên sân.

Thương Mẫn nhún vai, cười một tiếng.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận