CHƯƠNG 642
Tô Huệ Phi bị đẩy ra khỏi phòng ngủ, nghe thấy tiếng khóa cửa “rắc rắc!” sau lưng, nước mắt không kìm được mà rơi xuống.
Rõ ràng hai ngày trước, khi cô đến thăm Thương Mẫn, tình trạng của cô ấy còn rất tốt, họ còn cùng nhau chỉ trích Mâu Nghiên, sao đột nhiên cô ấy lại trở nên như vậy.
Lê Chuẩn dìu đỡ Tô Huệ Phi đến ghế sô pha, Bạch Chấp ngồi đối diện với họ, nghiêm túc lấy tờ báo cáo mà trước đó Thương Mẫn đã đến bệnh viện ra.
“Có phải do Mâu Nghiên gây ra?” Tô Huệ Phi tức giận hốc mắt đỏ hoe, răng cắn kẹt kẹt, giận dữ hỏi.
Bạch Chấp gật đầu.
“Giờ tôi sẽ đi tìm tên cặn bã đó tính sổ, sao anh ta có thể hại Thương Mẫn thành ra thế này.”
Lê Chuẩn vẫn luôn im lặng nắm chặt tay Tô Huệ Phi, anh không muốn vợ mình và người anh em thân thiết nhất xích mích. Nhưng Mâu Nghiên lại khiến Thương Mẫn trở nên như thế này, trong lòng anh cũng trách anh ta.
Tô Huệ Phi tức giận trừng mắt nhìn Lê Chuẩn, hất tay anh ra, tức giận đứng lên, mặc kệ tất cả xông ra ngoài.
Lê Chuẩn phản ứng rất nhanh, lập tức đứng dậy giữ lấy Tô Huệ Phi, an ủi cô: “Huệ Phi, em đừng kích động, chúng ta hãy nghe Bạch Chấp tính thế nào trước.”
Bạch Chấp vốn luôn thích yên lặng, bị tính cách bộc trực của Tô Huệ Phi làm cho cực kỳ nhức đầu, may còn Lê Chuẩn vẫn còn thông suốt.
“Có gì đáng phải nói chứ, là đàn ông thì cùng tôi đi tìm Mâu Nghiên. Tên cặn bã này, anh ta dám hại Thương Mẫn thành ra như vậy, tôi có liều cái mạng này cũng phải bắt anh ta trả giá.”
Đôi mắt sáng ngời vốn có của Tô Huệ Phi lúc này đã đỏ rực, tràn đầy căm phẫn và cố chấp. Cô như vậy làm cho Lê Chuẩn vô cùng lo sợ.
“Huệ Phi, bình tĩnh lại đi.” Lê Chuẩn ôm cô vào lòng, vỗ nhẹ vào lưng cô, thấp giọng trấn tĩnh.
Vòng tay của Lê Chuẩn rất ấm áp, hai tay lại ôm cô thật chặt và mạnh mẽ, dù cô có giãy dụa thế nào cũng không thể rời khỏi vòng tay ấm áp này. Tô Huệ Phi càng lúc càng uất ức, cô không giúp được Thương Mẫn. Sau cùng, Tô Huệ Phi khóc lớn một trận xé nát tim gan trong vòng tay Lê Chuẩn, tâm tình mới dần bình tĩnh trở lại.
Sau khi an ủi Tô Huệ Phi ổn thỏa, Lê Chuẩn nhìn Bạch Chấp hỏi.
“Bạch Chấp, anh dự tính thế nào.”
“Tôi muốn hai người giúp tôi chăm sóc Thương Mẫn hai ngày, trong căn hộ không thể không có ai.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!