Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 1047

Nhóm lãnh đạo cấp cao đều đang dùng bữa trong phòng, tổng giám đốc cũng nghe được tiếng xôn xao bên ngoài, thấy bọn họ chậm chạp không chịu tản ra, mới nổi giận muốn ra ngoài dạy dỗ và câu. Nhưng đợi sau khi chứng kiến toàn bộ quá trình, ông ta lập tức đi lên một cách vừa mừng vừa sợ, lông mày run lên kích động.

Lam Ngọc Anh đố trán, cô rất bất đắc dĩ khi nhìn thấy đồng nghiệp ở xung quanh đều đang đồng loạt nhìn về phía này.

Tình huống vừa rồi, cô bất buộc phải làm như vậy. Suy cho cùng cũng không thể để tiểu Triệu đã ra mặt cho mình phải chịu uất ức được, dù thế nào, cô cũng phải xả giận thay cô ấy mới được!

Nhưng lần này thì hay rồi, cô đã hoàn toàn bại lộ rồi.

Dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra được, buổi chiều nay khỏi cần phải làm việc nữa, nhất định sẽ có rất nhiều đồng nghiệp tới hỏi han ân cần, thậm chí còn cung phụng cô như Bồ Tát, nghĩ thôi cũng đã cảm thấy không thế chịu được rồi. Cô chỉ đành nhìn về phía tổng giám đốc, do dự mở miệng: “Tổng giám đốc, tôi có thế xin nghỉ nửa ngày không?”

“Được được được!”

Tổng giám đốc gật đến suýt rơi đầu.

Đừng nói là nghỉ nửa ngày, cho dù là nghỉ một năm thì cũng vẫn được!

‘Vốn dĩ ông ta vẫn đang rất bất mãn với đợt tuyển dụng người lần này của bội phận nhân sự, vậy mà lại tuyển một bà bầu vào làm, đặt ở công ty nào cũng đều cảm thấy xui xéo cả thôi. Nhưng nghĩ cũng may mà trước mắt chỉ là giai đoạn thử việc, đến lúc qua thời gian thử việc rồi, hoàn toàn có thế tìm một lý do để trực tiếp đuổi người đi. Nhưng nào có ngờ, đây vốn đĩ không phải xui xẻo, mà là nhặt được báu vật!

Gương mặt bóng loáng của tổng giám đốc đầy kích động, như thể vừa uống xong hai chén rượu thượng hạng, vội vàng xông lên nói lời nịnh nọt: “Tổng giám đốc Minh, cô Ngọc Anh, để tôi tiễn hai người ra thang máy Tổng giám đốc còn ân cần giúp ấn thang máy, nhìn bọn họ rời đi với ánh mất sáng ngời, thậm chí chỉ hận không thể đích thân tiễn bọn họ ra khỏi tòa nhà văn phòng tới thẳng xe. Khi cửa thang máy đóng hẳn lại, cuối cùng cũng ngăn trở ánh mắt của tất cả mọi người.

Lam Ngọc Anh kể lại ngân gọn lý do mà cô đột nhiên gọi điện thoại cho anh một lần, sau đó thở dài: “Lần này chẳng có gì khác với khi làm việc ở Hoàng Anh hết…”

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận