Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 1190

Nghe được mình là bị anh ôm tới, Trương Hiểu Du trên mặt có chút mất tự nhiên: “Được, cảm ơn!”

Phía trên ngăn tủ bên cạnh quả nhiên là có bữa sáng nóng hổi, bánh bao và cháo gạo kê, nhìn qua làm người ta muốn ăn, chẳng lẽ là do Cầm Thú kia chuẩn bị, anh khi nào lại cẩn thận như vậy?

“Cô Trần, tôi đây đi trước!” Hộ sĩ cười tủm tỉm nói.

“Ừm, được!” Trương Hiểu Du gật gật đầu, hai chân vừa chạm xuống đất, chậm nửa nhịp mới phản ứng lại lời hộ sĩ kia vừa mới nói, ngạc nhiên ngẩng đầu hỏi: “Chị vừa gọi tôi là gi?”

Hộ sĩ kia đã đi đến cửa phòng nghe vậy, khó hiểu quay đầu lại: “Cô Trần a, làm sao vậy?”

Trương Hiểu Du hô hấp chậm nửa giây, ngơ ngẩn lắc đầu: “Không… Không!”

Hộ sĩ này là lần đầu tiên cô thấy, sẽ không lỗ mãng tùy tiện xưng hô, nếu đã gọi cô như vậy, hẳn là Trần Phong Sinh nói cho người ta biết Anh nói cô là vợ anh?

Trương Hiếu Du rửa mặt đơn giản, ấn một chút no bụng, về tới phòng bệnh bà ngoại, đẩy cửa ra, ánh mắt đầu tiên đập vào là bóng dáng cao lớn đứng lặng ở giường bệnh bên cạnh, ngược sáng, có vẻ đôi vai kia thật sự rất rộng.

Nghĩ đến kia tiếng “cô Trần”, tay nắm ở then cửa của cô dừng một chút, điều chỉnh hô hấp lại mới đi vào.

Bà cụ hôm qua mới vừa làm phẫu thuật xong, tuy rằng đã tỉnh nhưng tạm.

thời còn không thế ngồi dậy được sắc mặt có chút suy yếu, nhưng đôi mắt già nua lại sáng ngời có thần.

“Bà ngoại, bà tỉnh rồi!” Trương Hiểu Du cười mở miệng.

Bà cụ vừa thấy cô đến, lập tức liền để cháu ngoại mình đi ra, vươn tay từ ái gọi cô: “Đúng vậy! Bà nghe nói cháu tối hôm qua vẫn luôn bên cạnh bà thật lâu, Cá Nhỏ, cháu thật sự vất vả rồi!”

Trương Hiểu Du nhẹ nhàng lắc đầu nói không sao, nghe được bà cụ lại cảm khái nói: “Xem ra lần này có thế từ trên bàn giải phẫu xuống dưới, đại nạn không chết, chắc chắn sẽ có hạnh phúc cuối đời!”

“Bà ngoại, bà phúc khí nhất định lớn!” Cô cười phụ họa “Haha, bà cũng cảm thấy đúng!” Bà cụ cười ha hả gật đầu, lại nhìn về phía ánh mắt hai người bọn họ, so với lần đầu tiên còn vui mừng hài lòng hơn, trong, nắng sớm, họ như một đôi bích nhân vô cùng xứng đôi, nếp nhăn nơi khóe mắt bà cảng sâu hơn: “Phong Sinh kết hôn là đã hiểu rõ tâm nguyện bà nhưng thật, kế tiếp, các cháu còn phải nỗ lực hơn nữa cho bà!”

“Nổ lực thêm làm gì 4?” Trương Hiểu Du bưng cái ly vẻ mặt khó hiểu hỏi Bà cụ nhìn cô chớp chớp mắt, ngữ khí mạnh mẽ: “Mau mau sinh cho bà một chất ngoại hoạt bát đáng yêu!”

“Phụt..”

Trương Hiểu Du phun hết toàn bộ nước vừa mới uống vào miệng ra.

Bà cụ vội vàng quan tâm dò hỏi: “Cá Nhỏ, cháu không sao chứ?”

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận