Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 1321

Gọi đô ăn bên ngoài thì gọi đồ ăn bên ngoài, không thèm chấp nhặt với anh, cô liền lấy điện thoại di động ra và mở ứng dụng gọi đồ ăn lên, nhưng mà đến khi chuẩn bị thanh toán thì lại bị anh đột nhiên đưa tay ra giật lấy điện thoại và ‘cộp” một tiếng vứt nó xuống thảm sản.

Trương Tiểu Du nối giận nhặt lên: “Cầm thú, anh bị trúng gió cái gì đấy!”

“Rốt cuộc là anh có để cho người ta ăn cơm không hả, hay là đế cho tôi ăn mì gói cũng được!”

Trương Tiểu Du nói xong, liền đứng dậy muốn đi về phía phòng bếp, nhưng mà cô vừa đi được mấy bước thì đã bị Trần Phong Sinh nắm tay giữ lại. Lại lần nữa ngã trở về trên ghế sô pha, cô nghe thấy giọng nói đây vẻ không vui của anh vang lên: “Chiều hôm nay em qut thẻ của anh rồi đúng không?”

“A? Đúng!” Trương Tiếu Du sửng sốt một chút rồi nhanh chóng gật đâu.

“Nếu đã quẹt rồi thì tại sao lại trả lại!’ Trần Phong Sinh nheo nheo đôi mắt đào hoa, âm trầm nói: ‘Cá vàng nhỏ, em nhất định phải cùng anh phân rõ vạch ranh giới vậy sao? Dùng tiền của anh khiến em khó chịu đến thế sao?”

“rước khi khi trong nhà dì nhỏ xảy ra chuyện cần tiền, cô thậm chí còn không sợ hãi chạy đi bán thận, cũng không muốn nói để cho anh ra mặt giải quyết. Sau này khi anh dùng cả đóng tiền giải quyết xong đâu vào đấy rồi, cô lại không ngừng cường điệu nhắc. đi nhắc lại chờ cục cảnh sát bắt được phạm nhân rồi sẽ trả lại tiền cho anh!

“Không phải!” Trương Tiểu Du lắc đầu, đàng hoàng giải thích nói: em quet thẻ… Là bởi vì em lại đụng phải Cố Yên!”

“Lại đụng phải cô ta ư2” Trần Phong Sinh sửng sốt.

Trương Tiểu Du gật đầu, nghiến răng nghiến lợi giải thích nói: “Ừ, cô ta vừa tới liên chọc tức em, em quet thẻ mua nhiều châu báu như vậy cũng là vì bị cô ta chọc cho điên lên, chứ cũng không phải là bản thân em muốn mua. Hơn nữa còn tốn lảm tiền như vậy, xong chuyện rồi dĩ nhiên là em muốn trả hàng lại rồi!”

‘Vẻ âm trầm nơi khóe mắt đuôi mày của Trần Phong Sinh không biết lúc nào thì biến mất, anh nhanh chóng khôi phục lại sắc mặt bình thường, trong giọng nói thậm chí còn mang theo vẻ mơ hồ: “Không phải là bởi vì không muốn tiêu tiền của anh đấy chứ?”

*Ừf’ Trương Tiểu Du gật đầu.

Có lẽ là sau khi anh nói ra câu “Anh là chồng của em”, cô cầm tấm thẻ đen này cũng không có cảm giác gượng tay nữa.

Lông mĩ cô vừa buông xuống thì nghe thấy anh miễn cưỡng nói ra một câu: “Đất quá thì anh cũng nuôi được!”

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận