Chương 1379
Ban nãy khi vừa ra khỏi phòng phẫu thuật, Trần Phong Sinh đã nghĩ đến lần đó, vì vậy sau khi ngồi xuống, cho dù cảm thấy mệt mỏi vì hai cuộc phẩu thuật liên tiếp, muốn hút một điểu thuốc để giải khuây, lại vẫn không đánh thức cô.
Đặt đầu cô tựa vào vai mình, điều chỉnh tư thế ngủ sao cho thoải mái nhất, liền cứ đợi như vậy.
Khóe môi Trần Phong Sinh lười biếng cong lên: “Nhìn em ngủ say giống như heo”
“Anh mới giống!” Miệng Trương Tiểu Du giật giật.
Tuy rắng nghiến răng khó chịu, nhưng cũng không nhịn được quan tâm cất tiếng hỏi: “Cầm thú, tối nay anh ăn cơm chưa? Có đói bụng không?”
Trần Phong Sinh lắc lắc cánh tay, suốt một tiếng gần như không thay đối tư thế, bả vai cùng cánh tay đều có chút tê dại: ‘Buổi tối chủ nhiệm Lưu có giúp anh mua cơm, tùy tiện ăn hai miếng. Bây giờ ngược lại cảm thấy rất đói!”
Cô không nhắc đến còn được, bây giờ vừa nhắc đến liên cảm thấy trong bụng trống rồng. Phía sau còn có ca phẫu thuật đang chờ đợi, bữa tối lại không ăn tử tế, hơn nữa cũng không có khẩu vị. Đột nhiên phát hiện ra đôi khi ăn cơm cũng cần phải có một người ăn cùng mới thấy ngon miệng “Vậy em đi ăn cùng anh!”
Trương Tiểu Du vội vàng nói “Ừ” Trần Phong Sinh cong môi.
Gần bệnh viện có một con phố ẩm thực, ở đó có không ít các chuỗi nhà hàng nối tiếng. Trương Tiếu Du buổi tối đã cùng em họ đi ăn rồi, hiện giờ hoàn toàn là đi cùng với Trần Phong Sinh. Hai người đối mặt với nhau, chỉ gọi một bát mỳ hoành thánh. Hình ảnh phản chiếu trên ô cửa kính trông rất ấm áp.
Ăn xong đi ra, cả hai theo con đường cũ quay lại bệnh viện đế đón xe.
Dưới ánh trăng sáng, Trương Tiểu Du được lòng bàn tay to lớn của anh nắm lấy, cúi đâu nhìn chiếc bóng hai người đang đi cạnh nhau, bất giác nhớ tới những lời mà em họ Chu Thị Linh nói với cô ẩy khi ở tiệm làm tóc hôm nay.
Chỉ còn một tháng nữa Cân môi một lúc lâu, giống như cuối cùng cũng hạ quyết tâm, khẽ cất tiếng gọi: “Câm thú!”
“Trần Phong Sinh đang hút thuốc nhả ra một làn khói: “Hửm?”
“Chúng ta..” Cánh tay còn lại đang buống xuống của Trương Tiếu Du cuộn lại, thận trọng thăm dò nói: “Chúng ta đã kết hôn hơn ba năm, còn một tháng.
nữa là bốn năm rồi!
‘Sau khi nghe cô ấy nói, động tác hút thuốc của Trần Phong Sinh chợt ngừng lại: “Ừ”
Trương Tiểu Du mím khóe môi, hơi thở đồn dập.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!