Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 462

Lam Ngọc Anh chỉ mỉm cười.

Suốt buổi chiều nay, trong đầu cô chỉ có hình ảnh Hoàng Trường Minh lúc gặp ở công ty Từ Thị, không ngờ chỉ một cuộc gặp vội vàng sau bốn năm cũng có thể dễ dàng ảnh hưởng đến cô như vậy.

Nhớ đến lúc đi ngang qua nhau, ánh mắt lạnh nhạt giống như nhìn người xa lạ của anh khiến Lam Ngọc Anh cười khổ.

Cũng phải thôi, bọn họ đã chia tay rất lâu rồi, chẳng còn gì với nhau, giờ chỉ là người xa lạ.

Chỉ là không hiểu sao cô lại thấy có gì đó không đúng lắm.

Đột nhiên cánh tay bị người khác đụng một cái, bên tai vang lên tiếng thì thầm của đồng nghiệp nữ: “A. Mau nhìn kìa, là tổng giám đốc Minh”

Lam Ngọc Anh theo tầm mắt nhìn qua, từ trong thang máy bước ra một dáng người cao ráo, vẫn là bộ vest đen mặc lúc sáng, bước chân nhanh mà không loạn, một tay giơ lên, khuôn mặt anh tuấn nhưng lạnh lùng.

Cô thấy ánh mắt của rất nhiều phụ nữ trong nhà hàng tự động bị anh thu hút, nhất là người phục vụ đứng ở cửa đón khách, ánh mắt như chứa đầy trái tim màu hồng. Quả nhiên vẫn như trước kia, cho dù đi đến đầu thì sức hút đầy tham vọng của Hoàng Trường Minh cũng khiến phụ nữ mê đắm. “Chắc là cô biết tổng giám đốc Minh đúng không? Tạp chí của chúng ta vẫn luôn muốn phỏng vấn anh ấy, tiếc là đã bị từ chối nhiều lần rồi. Cô nhìn anh ấy đi, đẹp trai như người mẫu nam vậy, có thể có tình một đêm với người đàn ông như thế thì cũng không còn gì đáng tiếc. “Còn con trai mà anh ấy ôm trong ngực nữa, ôi trời ơi. Quả nhiên người đàn ông ôm con rất đẹp trai.

Lam Ngọc Anh nghe thấy câu cuối thì hơi nhìn xuống.

Khi thấy rõ đứa cậu bé mà anh ôm thì cô cảm thấy kinh ngạc.

Là cậu bé trai hôm đó cô gặp, lúc này cậu bé vẫn mặc một bộ vest nhỏ, vẫn là màu đen nhưng kiểu dáng không giống nhau, bộ này mang phong cách nước Anh, trong túi trên ngực phải có một chiếc khăn tay nhỏ, đầu nấm hơi xoăn.

Chỉ là lúc này khuôn mặt nhỏ kia đang ra vẻ nghiêm khắc lạnh lùng.

Trên đường đi có rất nhiều người nhìn bánh bao nhỏ, ngoại trừ vẻ ngoài và thân phận của Hoàng Trường Minh thì dáng vẻ dễ thương của cậu bé cũng hấp dẫn tầm mắt của người khác, nhưng bị vẻ phồng má trừng mắt của cậu bé làm cho quay đầu đi.

Nhớ lại lời mà đồng nghiệp nữ vừa nói, lại nhìn dáng vẻ của Hoàng Trường Minh và bánh bao nhỏ trên tay, ngay cả biểu cảm nơi khóe miệng cũng giống nhau như đúc, trái tim cô chợt thắt lại.

Trong nháy mắt một ý nghĩ bùng nổ trong lòng. Hoàng Trường Minh có con trai rồi?

Hóa ra là con của anh.

Hoàng Trường Minh nhanh chóng đi đến nhà hàng, nhân viên tiếp đón lập tức đẩy cửa cho anh, từ đầu đến cuối anh vẫn luôn dùng một tay ôm cậu bé, thậm chí có thể cảm nhận được cơ bắp dưới cánh tay anh, một tay khác vẫn luôn đút trong túi.

Mơ hồ cảm thấy dường như Hoàng Trường Minh muốn đi phía mình, trái tim Lam Ngọc Anh nhảy lên. Giống như trốn tránh, cô nhanh chóng quay người về phía quầy tính tiền, hai tay dùng sức cuộn người lại, cổ gắng điều chỉnh hô hấp đang dồn dập. Hít sâu, thở ra.

Khi cảm thấy khá hơn, cô lại cắn môi, không hiểu sao lại cảm thấy có rất nhiều ánh mắt trong nhà hàng đang nhìn mình, đặc biệt là đồng nghiệp nữ bên cạnh đang kéo áo cô một cách phấn khích.

Lam Ngọc Anh bối rối, quay lại một cách do dự.

Lập tức cô nhìn thấy bánh bao nhỏ một giây trước còn nằm trong vòng tay của Hoàng Trường Minh giờ phút này đang chạy về phía cô.

Bánh bao nhỏ nhào về phía chân cô, đầu nấm hơi xoăn ngẩng lên, hai cánh tay ngắn duỗi về phía cô, khẽ thốt ra một giọng nói nhỏ nhẹ.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận