Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 514

“Thím Lý, thím có chuyện gì vậy?” Cô vội ngồi thẳng. Thím Lý hơi ngập ngừng một lát, sau đó hỏi: “Cô Lam, có thể phiền cô qua nhà một chuyến được không..

“Ơ… Sao vậy a?” Lam Ngọc Anh khó hiểu.

“Cậu chủ nhỏ bị ốm. Thím Lý đáp.

Lam Ngọc Anh lập tức bối rối: “Đậu Đậu bị ốm ư? Có nặng không?”

“Cô Lam đừng lo lắng, không nặng lắm đâu. Dường như nhận thấy sự lo lắng trong giọng nói của cô, thím Lý vội trấn an: “Chẳng qua là tối hôm qua cậu chủ nhỏ hơi bị cảm lạnh, đã khám bệnh rồi, không có gì đáng lo. Nhưng cậu chủ nhỏ vẫn không có khẩu vị, muốn ăn món mì do cô nấu nên tôi có thể làm phiền cô tới nhà được không?”

Nghe thấy câu này, Lam Ngọc Anh khó xử cắn môi: “Thím Lý, nếu Đậu Đậu không khỏe, không tiện ra ngoài thì thực ra cháu có thể nấu xong rồi thím qua đây mang đi “Tôi bận ở nhà chăm cậu chủ nhỏ, không thể đi được.

“Thế thím bảo chú Lý qua đây lấy cũng được mà.”

“Nhà tôi có chút việc nên ông ấy đã đi giúp đỡ từ sáng sớm rồi.” Thím Lý nói tiếp: “Cô Lam, chẳng giấu gì cô, thực ra cậu chủ nhỏ vẫn không thích ăn cơm, chỉ thích mỗi món mì do cô nấu nên thực ra tôi cũng muốn nhờ cô dạy tôi cách nấu.

Lam Ngọc Anh mím môi, không đồng ý ngay lập tức,

Đầu dây bên kia bỗng yên tĩnh mấy giây, giọng thím Lý mới vang lên: “Cô Lam, tôi sẽ không làm tốn nhiều thời gian của cô đâu. Cậu chủ nhỏ thực sự rất muốn ăn mì sợi, cậu chủ đang bận đi công tác, trong nhà chỉ có mình tôi với cậu chủ nhỏ.

“Được, cháu sẽ qua ngay bây giờ. Lam Ngọc Anh lập tức đồng ý. . Đam Mỹ Hài

Cô cúp điện thoại rồi tắt TV, nhanh chóng về phòng thay quần áo rồi ra ngoài.

Vừa ra khỏi khu chung cư thì đã thấy có taxi vắng khách. Lam Ngọc Anh bắt một chiếc rồi ngồi vào. Không ngờ khoảng cách lại gần đến thế, mặc dù trên đường hơi kẹt xe, nhưng chưa đầy hai mươi phút sau, cô đã đứng trước một căn biệt thự.

Nơi này không xa hoa như nhà họ Hoàng, mặc dù cũng là nhà biệt lập, nhưng trông rất ấm áp. Lúc đi vào trong, Lam Ngọc Anh còn cố ý nhìn chung quanh, xác nhận không thấy chiếc Land Rover màu trắng kia rồi mới yên tâm bấm chuông cửa. Thím Lý mở cửa, không lâu sau đã thấy một bóng người nho nhỏ chạy về phía cô.

“Ngọc Anh!” Cậu bé mặc áo ngủ, kêu cô bằng giọng non nớt. Có vẻ cậu bé thật sự không quá thoải mái nên còn cầm một cục giấy trong tay, thỉnh thoảng lại lau nước mũi.

Lam Ngọc Anh xoa đầu cậu bé, đưa mắt nhìn vào bên trong, thấp thỏm hỏi: “Thím Lý, Hoàng Trường Minh thật sự đi công tác rồi hả?”

“Ừm.” Ánh mắt thím Lý hơi mất tự nhiên, xê dịch qua một bên: “Nửa tiếng trước cậu chủ đã đi rồi.”

“Phù. Lam Ngọc Anh thở phào nhẹ nhõm.

Cậu bé đã chờ không kịp: “Ngọc Anh, vào nhà đi!”

Giống như mỗi lần qua nhà cô, cậu bé cong mông lấy một đôi dép ra từ trong hộp giày đặt trước mặt cô, vươn tay về phía mắt cá chân của cô, muốn giúp cô đối giày. Bất đắc dĩ là hôm nay cô mang giày cao gót, mép giày dính chặt vào chân, cậu bé loay hoay cả buổi mà không gỡ được nên luống cuống cào đầu.

Lam Ngọc Anh mỉm cười, cúi người xuống cởi giày ra thay dép, sau đó bị kéo vào trong nhà.

Cậu bé thấy cô thì rất phấn khởi: “Để cháu dẫn cô đi tham quan!” Mặc dù nói là dẫn cô đi tham quan, nhưng hầu như toàn là cưỡi ngựa xem hoa, mãi đến khi lên lầu, rẽ vào căn phòng thứ hai trong góc, đó là phòng ngủ của cậu bé.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận