Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 611

Lúc Lam Ngọc Anh vừa mới tỉnh dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ thì thấy trời còn trưa, không ngờ rằng ngủ lại rồi ngủ luôn tới tận bây giờ.

Đi thêm vài bước nữa, cô cảm thấy hai chân mềm nhũn như đang giẫm trên lớp bông, cả người cứ bay bổng, đầu thì đau râm ran từng đợt, toàn thân khô khốc rất khó chịu.

Trương Tiểu Du phát giác ra được trạng thái không bình thường lúc này của cô, vội vàng đứng dậy hỏi, “Bé Anh, cậu không sao chứ?”

“Không sao cả.” Lam Ngọc Anh lắc đầu, chỉ là động tác của cô lại cực kỳ chậm chạp.

“Sao nóng thế, cậu còn không sao được à!” Trương Tiểu Du đi lại sờ lên trán cô, rồi lại sờ lên trán mình, hốt hoảng la lên, “Cậu bị cảm lạnh rồi đúng không!”

Lam Ngọc Anh cũng sờ lên trán mình, nhưng cô lại không cảm nhận được nhiệt độ bây giờ của mình, chỉ cảm giác trong lỗ mũi nóng như lửa đốt, “Chắc là vậy, tối hôm qua ngủ tớ thấy nóng quá, nên mở cửa sổ mà quên đóng lại, tới tờ mờ sáng thì thấy toàn thân ớn lạnh, sáng dậy có bị sổ mũi……

“Không được, cậu tranh thủ ăn chút gì đi, ăn xong thì uống thuốc!” Trương Tiểu Du cau mày. Lam Ngọc Anh chợt nhớ đến gì đó, “Cá Nhỏ, mấy giờ rồi!”

“Ơ, tớ xem chút đã, sắp hai giờ chiều rồi!” Trương Tiểu Du lấy điện thoại di động ra xem sau đó trả lời cô. *

Lam Ngọc Anh nghe vậy, thầm than trong lòng, “Tí nữa tớ về tớ uống thuốc sau, giờ tớ phải đến bệnh viện một chuyến đã, hôm nay Đậu Đậu cắt chỉ!” Lật đật về phòng thay quần áo sau đó vào nhà vệ sinh dùng nước lạnh rửa mặt, cảm giác như nhiệt độ trên mặt đã tản đi đôi chút, sau đó cô đánh một lớp kem nền mỏng, để không khiến Đậu Đậu thấy sẽ lo lắng.

Sau đó, cô nhanh chóng chạy ra ngoài. Trước cửa phòng bệnh, một lớn một nhỏ vẫn đang giằng co.

Hoắc Tường Minh ra lệnh cưỡng chế bắt con trai đến chỗ bác sĩ để cắt chỉ, mà Đậu Đậu không đợi được Lam Ngọc Anh, nên tuyên bố không cắt chỉ nữa, còn nói cậu ở luôn trong bệnh viện cũng được, khỏi cần xuất viện.

Thím Lý đứng bênh cạnh cũng rất khó xử, cũng không biết nên khuyên thế nào, cũng không biết đây là lần thở dài thứ mấy, thang máy lại trong lúc này ‘Đinh thêm một tiếng nữa.

Thím Lý chẳng hi vọng mấy lướt mắt quá thang máy, nhưng kết quả lại khiến bà ấy vô cùng kích động, “Cậu chủ nhỏ, mau nhìn xem!”

Khuôn mặt nhỏ nhắn phàn nàn của Đậu Đậu di chuyển mắt theo hướng thím Lý chỉ, vừa nhìn thấy người trong thang máy, nỗi lo lắng trong mắt thằng bé dường như tan biến, đôi mắt bỗng nhiên sáng lên, như một chú cún con vắt chân lên cổ chạy về phía người chủ mới về của mình.

“Anh Anh ~”

Trên đường Lam Ngọc Anh đến đây, cô còn lo lắng Đậu Đậu không gặp được cô có sợ hãi hay thất vọng không.

Muốn gọi điện thoại để trấn an cậu bé trước, nhưng lại phát hiện điện thoại đã hết pin sụp nguồn rồi, cuối cùng cũng đã tới nơi, cô cầu nguyện thang máy có thể nhanh hơn, bây giờ nhìn thấy Đậu Đậu chạy về phía mình, mặc dù cơ thể cô bây giờ thật sự rất mệt mỏi, nhưng tinh thần lại rất vui vẻ, nhiệt tình giang tay ra ôm chằm lấy cậu, “Đậu Đậu, thật sự thật sự rất xin lỗi cháu, kẹt xe quá nên cô đến muộn!”

“Không thành vấn đề!” Đậu Đậu cười toe toét cái miệng nhỏ.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận