Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 645

Hoàng Trường Minh trầm giọng: “Không được!”

“Đừng như vậy nữa!” Lam Ngọc Anh cần môi, có chút khó khăn.

“Chỉ là cưỡi một lát thôi mà, không có gì khó khăn cả, hơn nữa hôm nay sinh nhật nó, tôi không muốn làm nó buồn…….“

Mặt Hoàng Trường Minh lại tối thêm chút nữa, đôi môi khô ngậm chặt, chỉ là bất ngờ, đột nhiên nói ra câu có ý vị sâu xa: “Muốn tôi làm ngựa cho nó cưỡi cũng được, trừ khi đưa ra chút ưu điểm của cô.”

“… ưu điểm?” Lam Ngọc Anh cau mày.

“Ừ” Hoàng Trường Minh chu môi.

Lam Ngọc Anh nhếch khóe miệng, ngập ngừng hỏi: “ Anh muốn ưu điểm gì.…….. Hoàng Trường Minh không trả lời, chỉ nói: “Cô chỉ cần nói đồng ý hay không thôi.” …….. Lam Ngọc Anh do dự, không lên tiếng ngay.

Hoàng Trường Minh không có ý miễn cưỡng, điềm đạm nói: “Không đồng ý thì thôi!”

Lập tức, lấy ra bao thuốc trong túi quần, định đến khu cực hút thuốc hóa truocs để hút.

Lam Ngọc Anh thấy mắt Bánh Bao buồn rười rượi vẫn đang ngồi trên ghế, cúi đầu xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn có vẻ buồn bực u sầu, cũng trực tiếp làm trái tim cô đau xót.

Cô cắn răng, tiến đến sau lưng người cao lớn đó nói:…tôi đồng ý!”

Hoàng Trường Minh nghe xong, dừng bước và quay người lại, không nói gì, nhưng cất bao thuốc với bật lửa vào túi quần.

Lam Ngọc Anh thở một hơi nạng nề, bước đến trước Bánh Bao, xoa đầu nấm của cậu bé.

Cậu bé cảm nhận được tóc mềm mại liên quay lại, cô bỗng nhiễn cảm thấy đầu nóng, nhưng vì con trai cho dù làm việc gì cũng đáng. Cô cười rồi nhẹ nhàng an ủi: “Con yêu, đừng buồn, rất muốn cưỡi ngựa giống cậu nhóc kia phải không? Mẹ vừa nói với bố giúp con, bố đã đồng ý cho con cưỡi rồi!”

“Thật không ạ?” Bánh Bao ngẩng cao đầu.

Trong cặp mắt to như trái nho đen tràn đầy kỳ vọng, nó nhìn bố, không dám tin nên lại nhìn về phía bố.

Hoàng Trường Minh lạng lẽ đi về phía trước, cởi bỏ áo vest trên người, rồi hạ thấp người xuống, giống cặp bố con khi nãy, giơ tay kẹp nách Bánh Bao, rồi nhấc bổng lên cổ mình.

Lúc đứng lên, vẫn không quên nói nhỏ bên tại cô: hó lấy lời cô nói.

Lam Ngọc Anh gật đầu do dự.

“Woa, cao quá!” Bánh Bao ngồi trên lưng liền hô lên vui sướng.

Hoàng Trường Minh nắm lấy đôi bàn tay của con trai, giữ cân bằng để tránh cậu bé ngã.

Bánh Bao không sợ chút nào, mắt sáng long lanh, thấy cặp bố con trước mặt đang nhanh chóng bước đi, cậu bé cũng đung đưa đôi chân thúc giục, chỉ về phía trước: “Bố, chạy lên trước!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận