Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 736

Sáng hôm sau, Lam Ngọc Anh tỉnh dậy từ một cơn đau bất chợt, xương khớp như muốn gãy đôi, cô vẫn không hiểu tại sao phụ nữ sau khi làm chuyện này lại vô cùng mệt mọi nhưng đàn ông lại thấy sảng khoái và dễ chịu. Bọc một lớp chăn bông rồi bước xuống sàn, bàn chân của cô mềm nhũn đến suýt chút nữa thì ngã.

Không ngờ lại có tiếng cười trầm đục cùng vài tiếng khàn khàn của sáng sớm vang lên trong phòng, Lam Ngọc Anh xấu hổ đứng dậy, cầm bộ đồ ngủ chạy vào phòng tắm.

Hơn mười phút sau, sau khi cô tắm rửa đi ra, Hoàng

Trường Minh cũng đã đứng dậy, thậm chí còn sắp xếp chăn ga gối đệm gọn gang.

Hôm nay là ngày nghỉ nên anh không cần phải đến công ty, có vẻ rất nhàn nhã, lúc này trong lòng bàn tay anh cầm một chiếc điện thoại đang rung lên, anh đưa cho cô nói: “Là số điện thoại của Diệp Tấn”

“À!” Lam Ngọc Anh giật mình.

Sau khi nhận điện thoại, màn hình thực sự hiển thị rằng đó là cuộc gọi của Diệp Tấn.

Nhìn thấy ánh mắt của cô đảo qua, sau khi Hoàng Trường Minh thu tay lại đành phải bước vào phòng tắm.

Lam Ngọc Anh nhìn thấy bóng dáng cao lớn của anh khuất vào bên trong, cô đi đến trong suốt từ trần đến sàn nhặt lên, đưa điện thoại gần tai cô.

Khi Hoàng Trường Minh bước ra một lần nữa, cô đã gọi điện thoại xong, đứng đó cầm điện thoại di động, trên mặt có chút thất thần.

“Chuyện gì đã xảy ra vậy?”

Lam Ngọc Anh quay đầu lại và giải thích: “Ừm, Diệp Tấn nói anh ấy sẽ quay trở lại Canada! Chiều nay sẽ lên máy bay!”

“Em chắc chắn muốn trở về?” Nghe được tin tức này, Hoàng Trường Minh cảm thấy có chút kinh ngạc.

“Ừ.” Lam Ngọc Anh gật đầu và cau mày nói: “Em cảm thấy có chút kỳ lạ. Em nhớ lúc trước khi ở lại, Diệp Tấn nói muốn đi cùng hai người lớn tuổi hơn. Nghe vậy em cứ nghĩ anh ấy sẽ ở lại Sài Gòn một thời gian nhưng không ngờ bây giơ lại nói phải trở về!”

“Còn phải suy nghĩ nữa, từ đó chắc chắn rằng Tiểu Lang chỉ là người qua đường” Hoàng Trường Minh ở bên cạnh nói đầy ẩn ý.

“Ý anh là sao?” Lam Ngọc Anh không hiểu ý của anh.

Hoàng Trường Minh nghiêng người nhìn chằm chằm cô, trầm mặc nói tiếp: “Anh ấy biết em trở thành người qua đường, cho nên ở lại cũng không có ích lợi gì”

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận