Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 907

Hoàng Trường Minh tiếp tục hỏi chỉ tiết, cô không còn cách nào khác là thuật lại nội dung một lần nữa.

Khi nghe thấy cuộc nói chuyện và ý định cạnh tranh công bằng của Lê Văn Nam, Hoàng Trường Minh hừ lạnh một tiếng, ném quả táo trong tay vào thùng rác, giọng nói anh lớn hơn một chút Lam Ngọc Anh thích thú giúp anh nhặt vỏ táo rơi bên đĩa: “Sao anh lại quan tâm đến anh ấy như vậy! Dù sao em cũng không có ý nghĩ gì với anh ấy. Dù anh ấy có nói thế nào thì cũng chỉ là mơ tưởng thôi. Kệ anh ấy đi, anh ấy không có làm ảnh hưởng gì tới anh đâu!”

Hoàng Trường Minh liếc cô một cái, nhàn nhạt nói: ‘Anh ta nhỏ tuổi hơn anh”

Anh nghĩ về ngoại hình thì sẽ không có gì phải lo lắng, nhưng nếu anh ta đứng cùng cô thì lại trông vô cùng phù hợp.

Lam Ngọc Anh bị lời nói của anh làm cho choáng váng, Lê Văn Nam quả nhiên nhỏ hơn anh vài tuối, nếu bằng tuổi anh thì có lẽ anh sẽ không cảm thấy anh ta là một mối đe dọa, vì vậy cô không nhịn được cười mà ôm lấy cánh tay anh nhẹ nhàng nói: “Nhưng anh ấy không hấp dẫn bắng anh!”

“Thật sao?” Hoàng Trường Minh nhướng mày.

“Thật đó!” Lam Ngọc Anh rất chắc chắn: “Hơn nữa, anh không biết rằng thực ra em không thích người trẻ tuổi chút nào”

Hoàng Trường Minh biết cô đang nhắc tới chuyện lúc trước, khóe môi giật giật. Nhưng anh đã sớm cảm thấy vui vẻ hơn rất nhiều, điều này cho thấy cho dù Lê Văn Nam năm nay đã ngoài hai mươi tuổi thì cũng vô dụng. Không có khả năng cạnh tranh với anh.

“Hoàng Trường Minh, anh đừng có ghen tuông nữa!” Lam Ngọc Anh không khỏi mỉa mai nói: “Nếu cứ tiếp tục như vậy thì về già anh sẽ trở thành ông già hay ghen đấy!

Hoàng Trường Minh đồng ý với điểm này.

Cho dù là bây giờ hay mười năm sau, hay bảy mươi tám mươi, chỉ cần ai đó muốn chiếm lấy người phụ nữ của mình, thì về già anh nhất định sẽ là một ông già ghen tuông, điều này tuyệt đối không thế nghỉ ngờ được.

Lam Ngọc Anh cảm thấy bất lực khi nghĩ về sự trùng hợp ngày hôm nay. Cô sợ điều đó sẽ xảy ra lần nữa. Sau khi nghĩ về điều đó và cô không thể không nói: “Em cảm thấy mình ổn rồi. Em sẽ xuất viện và về nhà dưỡng bệnh dưới sự điều trị của bác sĩ riêng. Chờ hai ngày nữa sẽ đến bệnh viện khâu lại!

Ừ Hoàng Trường Minh nghe xong liền gật đầu: “Anh đi tìm bác sĩ rồi nói sau.”

Điều này có thế giải quyết được rất nhiều rắc rối. Cô không thể ngăn chặn nó trong bệnh viện thì ít nhất cô có thể không bị quấy rầy khi trở về nhà n Lam Ngọc Anh biết tại sao anh lại hạnh phúc như vậy, sau nghĩ suy nghĩ, cô khẽ nói nhỏ với anh: Nhưng em nghĩ nếu anh làm như vậy thì vị thiếu gia họ Lý kia sẽ rút lui và từ bỏ đó…

Chỉ một lần nữa, sự thật lại chứng minh rằng anh đang rất hạnh phúc.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận