Chương 951
Lam Ngọc Anh chỉ có thể im lặng cầu nguyện tuyệt đối đừng có bị bắt gặp.
Ông trời chính là như thế, lúc mà bạn cần nhất thì chắc chản ông trời sẽ trốn chạy, khi Lê Văn Nam từ từ đậu xe trước cống biệt thự, Lam Ngọc Anh vừa đóng cửa xe lại, trước mặt đã thấy một chiếc Land Rover màu trắng đang lái từ xa lại gần.
Lúc này cô có muốn dùng tốc độ nhanh nhất chạy vào biệt thự cũng không kịp nữa, ngược lại sẽ là giấu đầu lòi đuôi.
Lúc bất đắc dĩ, cô chỉ có thể căng da mặt đứng tại chỗ.
Land Rover rất nhanh đã lái đến trước mặt cô, sau khi sượt qua người, dừng lại trong sân, Hoàng Trường Minh bước xuống từ ghế lái, cầm một cái chìa khóa xe trong tay, ánh mắt xuyên qua cô, nhìn về hướng chiếc A8 nâu hạt dẻ rời đi.
“Có chuyện gì sao?”
Thấy anh nếp nhãn giữa lông mày anh, trong lòng Lam Ngọc Anh hoảng sợ.
Cô vội vàng nịnh nọt chạy đến trước mặt anh, chủ động kéo tay một tay của anh ra, dựa vào lồng ngực anh, cố tình ngửa mặt lên: “Hoàng Trường Minh, có một tin tốt và một tin xấu, anh muốn nghe tin nào trước?”
“Tín tốt” Hoàng Trường Minh hơi cân nhắc.
“Thái độ của ông nội với tôi đã thay đổi rất nhiều!” Lam Ngọc Anh nhếch miệng.
Hoàng Trường Minh nghe thế, nhướng lông mày lên, sau đó lại nói: “Tin xấu”
“Ặc.” Lam Ngọc Anh nói quanh co, trộm nhìn sắc mặt của anh qua hàng lông mi, ngượng ngùng cười tiếp tục nói: “Nói cũng trùng hợp, anh đoán xem?
Ông nội và ông Thành lại có quan hệ là bạn tốt, hôm nay em cùng ông nội đi gặp bạn cũ, không ngờ đối phương lại là ông Thành, sau đó thì… chắc chắn là anh đoán được!”
Hoàng Trường Minh cần chặt răng, lạnh lùng hừ một tiếng từ trong mũi Đương nhiên là anh đoán được, lão giả đó vẫn luôn giấu suy nghĩ quỷ quái muốn để cô làm cháu dâu!
Cái tay khác của Lam Ngọc Anh ôm cái eo cường tráng của anh, cố gắng vuốt lông cho anh: “Em hoàn toàn không đồng ý để Lê Văn Nam đưa về, chỉ là ông nội cứ kiên quyết, ông nói..”
Nhận ra mình nói quá nhanh, cô vội ngậm miệng không nói “Nói cái gï?” Hoàng Trường Minh híp mắt.
“Cái này thực sự phải nói sao?” Lam Ngọc Anh do dự hỏi, thấy ánh mắt rất có áp lực của anh nhìn đến, cô dè dặt lên tiếng: “Ông nội nói, đời người vốn có tất nhiều lựa chọn, em vẫn còn trẻ, không nóng vội, lỡ như, khụ, có thích hợp hơn thì sao.”
Đợi đến khi nói xong, đúng như dự đoán nhìn thấy sắc mặt đen hẳn.
Lam Ngọc Anh muốn cười lại không dám cười, dụi mặt vào lông ngực anh, lắc lư làm nững: “Hoàng Trường Minh, anh tuyệt đối đừng nghĩ nhiều, ông nội chỉ thuận miệng nói thế, thực ta ông không muốn làm ông Thành mất mặt!”
“Ừm” Hoàng Trường Minh giật giật khóe miệng.
“Ngọc Anh, bố ơi”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!