Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

“Tôi muốn vật tay với anh!”  
 
Lôi Hổ ho nhẹ một tiếng sau đó bẻ cổ tay và nói. Đề nghị này có chút lạ lùng.  
 
“Là sao?”  
 
Long Thiên Tiếu quả thực có chút bất ngờ.  
 
“Thì là vật tay đó, mỗi người một tay móc vào nhau rồi vật tay. Thể lực của anh Long thật kinh người, không ai bì kịp, rõ ràng là anh đã không dùng hết lực ở cú đánh vừa rồi. Nhưng họ Lôi tôi thật sự rất tò mò thể lực của anh Long rốt cuộc đáng sợ tới mức nào”.  
 
Lôi Hổ nghĩ ra một cái cớ hoàn hảo trong chớp mắt, thật ra anh ta chỉ muốn xem thử cúc chỗ tay áo của Long Thiên Tiếu rốt cuộc như thế nào mà thôi.  
 
Mọi người đều có chút không hiểu khi Lôi Hổ đưa ra điều kiện như vậy, họ chưa bao giờ nghe nói anh Lôi có sở thích vật tay.  
 
“Được thôi”.  
 
Trong lòng Long Thiên Tiếu không hiểu nhưng vẫn đồng ý, đây cũng không phải là yêu cầu gì quá đáng, không có lý do gì không đồng ý.  
 
“Vậy được, người đâu, mang cái bàn cao một chút lại đây”, Lôi Hổ nói với mọi người.  
 
“Đại ca Lôi Hổ này đang làm gì thế? Thua thì chính là thua, lại còn muốn vật tay, không hiểu nổi”.  
 
Tần Tiểu Manh nhìn thấy cảnh này, khó hiểu nói. Một trận đấu hay ho như thế tự nhiên không đấu nữa, rồi sau đó đột nhiên muốn vật tay.  
 
Vô vị, quả thực là quá vô vị.  
 
Lục Thanh Dao im lặng quan sát tất cả. Cô bé không cảm thấy vô vị, cô bé cũng muốn xem thử sức lực của thầy mạnh tới cỡ nào. Cô bé có thể nhìn ra, Long Thiên Tiếu chưa dùng hết sức ở cú đánh Lôi Hổ vừa rồi.  
 
Nếu như dùng hết sức thì kết cục của Lôi Hổ còn thê thảm hơn bức tường kia.  
 
Sức mạnh của Long Thiên Tiếu, sức mạnh đáng sợ bằng xương bằng thịt, người bình thường không thể so được.  
 
Sức mạnh của Long Thiên Tiếu, mạnh mẽ trong sự tinh tế của võ thuật, sự chuyển động của cơ thể, bước chân, sự khác thường thần kì.  
 
Sức mạnh của Long Thiên Tiếu, mạnh ở chỗ kinh nghiệm chiến đấu phong phú, sự nhạy bén trong cảm nhận. Chỉ cần đối phương để lộ ra sơ hở nhỏ nhất chính là cho anh cơ hội vô cùng lớn. Hơn nữa anh sẽ nắm chắc cơ hội này để biến sơ hở nhỏ của đối phương trở thành khởi đầu của sự chết chóc.  
 
Người của Lôi Hổ không mất nhiều thời gian đã mang cái bàn đến. Bàn và ghế đều đã chuẩn bị xong, đây chính là thể hiện sự nghiêm túc muốn chơi vật tay.  
 
Lúc này thực ra Lôi Hổ vẫn luôn nhìn lén tay phải của Long Thiên Tiếu nhưng do góc độ nên hắn ta căn bản không nhìn thấy tay phải của Long Thiên Tiếu.  
 
Chiếc cúc áo được Cao Bá mang về ngày hôm đó rất đặc biệt và không phổ biến chút nào. Hắn ta chỉ cần nhìn kỹ và so sánh là có thể biết được cúc trên cổ tay áo của Long Thiên Tiếu có giống với cúc áo do Cao Bá mang về hay không.  
 
Nếu như giống nhau thì có thể khẳng định người giết chết tên sát thủ người nước ngoài đó chính là Long Thiên Tiếu.  
 
Việc xác nhận này đối với Lôi Hổ vô cùng quan trọng.  
 
“Anh Long , xin mời!”  
 
Lôi Hổ làm ra động tác mời, bản thân hắn ta thì ngồi xuống cạnh bàn.  
 
Không cần đấu hắn ta cũng biết bản thân chắc chắn không phải là đối thủ của Long Thiên Tiếu. Hắn ta chỉ muốn tìm một cái cớ để kiểm tra cúc chỗ tay áo của Long Thiên Tiếu.  
 
Long Thiên Tiếu nghe thấy vậy cũng không từ chối, liền ngồi xuống, anh theo bản năng xắn gọn tay áo lên, lộ ra cánh tay cường tráng.  
 
“Ơ ơ!”  
 
Lôi Hổ nhìn thấy như vậy liền sững sờ, tôi chỉ muốn xem thử cúc chỗ tay áo của anh, anh lại vừa ngồi xuống liền xắn tay áo lên, thế là thế nào?  
 
“Sao thế?”  
 
Long Thiên Tiếu cảm thấy Lôi Hổ rất kỳ quái, liền hỏi.  
 
“Anh Long, đưa tay phải của anh cho tôi”, Lôi Hổ bình thản nói.  
 
“Đại ca, anh làm gì thế, vợ người ta còn ở đây này”.  
 
Có tên đàn em có lòng nhắc nhở, lúc Lôi Hổ nói Long Thiên Tiếu đưa tay ra, trong đầu anh ta đã hiện ra cảnh tượng một bộ phim đam mỹ.  
 
“Đúng thế, anh xem vợ của người ta xinh đẹp như thế, nhìn anh to như con gấu, em thấy anh chả có tý sức cạnh tranh nào”.  
 
“Đúng vậy, đại ca, là do em Manh không dễ thương hay chị Ngự không gợi cảm, tại sao anh lại suy nghĩ không thông suốt thế?”  
 
“Các cậu thì hiểu cái gì, đại ca đây là đàn ông chân chính, chỉ có gay mới thích mấy cô em dễ thương, đàn ông chân chính đều thích đàn ông”.  
 
Mọi người nhìn thấy tình huống này đều bàn tán xôn xao, mỗi người đều có ý kiến riêng, từ ngữ kì lạ, thay đổi tư duy.  
 
Cố Tuyết Cầm nghe thấy thì cảm thấy quạ bay đầy đầu, trong đầu đám người này chứa cái gì vậy, đây có phải là nơi đứng đắn không vậy?  
 
“Con mẹ nó, im miệng hết cho tôi! Còn nói linh tinh nữa thì ông đây đánh gãy chân các cậu!”  
 
Lôi Hổ vừa nghe thấy những lời đó liền không vui, lớn tiếng mắng, mọi người nghe thấy thì chẳng ai dám lên tiếng nữa.  
 
“Anh Long, hãy đưa tay phải ra đây”, Lôi Hổ tươi cười nói.  
 
Long Thiên Tiếu nghe thấy vậy thì nhất thời không biết Lôi Hổ muốn làm gì nhưng vẫn duỗi tay phải đặt lên bàn.  
 
“Bây giờ trời lạnh, xắn tay áo lên dễ bị cảm lạnh. Tôi giúp anh bỏ xuống”, Lôi Hổ duỗi tay đem tay áo của Long Thiên Tiếu bỏ xuống.  
 
“Con mẹ nó, đại ca quả nhiên là gay, thật đáng sợ quá đi”.  
 
“Mẹ nó, hôm đó anh ta nhìn tôi một cách dâm đãng, không lẽ…”  
 
“Hôm đó anh ta còn sờ tay tôi, nói cảm ơn tôi đã đem tuổi thanh xuân giao cho anh ta, thì ra lời này có ý nghĩa sâu xa vậy”.  
 
Mọi người nhìn thấy tình huống như vậy thì càng sục sôi hơn.  
 
Nhưng mà lúc này Lôi Hổ hoàn toàn không để ý đến những lời của mọi người xung quanh, toàn bộ sự chú ý của hắn ta đều đổ dồn vào tay áo của Long Thiên Tiếu.  
 
Lúc hắn ta nhìn thấy cúc trên tay áo, ánh mắt đột nhiên thay đổi, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn.  
 
Đúng rồi, chính là cái cúc áo này, cái cúc áo này giống với cái cúc áo mà Cao Bá mang về.  
 
Mà ở một vị trí khác trên tay áo, có một chiếc cúc bị rơi mất, đó chính là chiếc cúc mà Cao Bá mang về.  
 
Giống y hệt, hoàn toàn chính xác, trong lòng Lôi Hổ kích động.  
 
Thì ra người giết tên sát thủ người nước ngoài kia chính là anh Long này.  
 
Tên sát thủ người nước ngoài đó rất hung tợn, chỉ có anh Long mới có thể ngăn cản được, đó chính là sát thủ đứng thứ 15 trên thế giới, vậy mà lại chết trong tay anh Long.  
 
Giỏi, quá giỏi.  
 
“Anh Lôi, sao thế? Không phải muốn vật tay sao?”  
 
Long Thiên Tiếu nhìn thấy sắc mặt Lôi Hổ có chút kỳ quái, liền hỏi.  
 
“Ờ ờ, phải, phải phải phải!”  
 
Lôi Hổ hoàn hồn, sau đó nói.  
 
“Đám người khốn kiếp các cậu, còn ăn nói lung tung nữa thì ông đây chém chết các cậu, mau qua đây giúp sức, một mình tôi chắc chắn đấu không lại anh Long”.  
 
Lôi Hổ nhìn thấy đám người đang bàn luận sôi nổi, mạch suy nghĩ của đám người này sao lại phong phú đến thế?  
 
Đám người nghe thấy vậy thì cũng dồn dập đi tới.  
 
“Tới đi anh Long, tôi biết một mình tôi chắc chắn không phải là đối thủ của anh, đã thế thì hãy cho phép chúng tôi cùng nhau ra tay!”  
 
Lôi Hổ đưa tay ra và nói với Long Thiên Tiếu. Lúc nãy, Long Thiên Tiếu cũng đưa tay ra.  
 
“Sức lực của anh ấy có thực sự lớn đến vậy không?”  
 
Cố Tuyết Cầm nhìn thấy tình cảnh này, có chút khó tin nói.  
 
“Chị là vợ chú ấy, sức lực của chú ấy lớn cỡ nào chẳng lẽ chị không biết sao?”, Tần Tiểu Manh liếc nhìn Cố Tuyết Cầm và nói.  
 
“Hả?”  
 
Cố Tuyết Cầm nghe thấy vậy thì sửng sốt, tại sao cô lại cảm thấy Tần Tiểu Manh đang nói cái gì mờ ám nhỉ?

Nhấn Mở Bình Luận