Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Ông bố chiến thần – Vương Tọa

“Nếu con trai chị có bản lĩnh nắm giữ 70% khối lượng kinh doanh của gia tộc, lại có thể khiến cho lợi nhuận chung của gia tộc tăng 20%, các người cũng có thể kiêu căng ngạo mạn như vậy!”  
 
Bà cụ Cố vốn ôm một bụng tức giận, giờ phút này, bà ta trút hết ra ngoài.  
 
“Chỉ là Hiểu Huy còn nhỏ, thiếu kinh nghiệm, đợi nó có nhiều kinh nghiệm hơn, tuyệt đối sẽ không thua kém Cố Tuyết Cầm”.  
 
Lưu Thị không biết liêm sỉ nói.  
 
Đến bà ta cũng không dám tin vào lời bà ta nói.  
 
“Còn trẻ? Tôi nhớ rằng, nó còn lớn hơn Cố Tuyết Cầm một hai tháng tuổi đó, không phải các người luôn nói nó là con trai cả trong nhà sao? Cố Tuyết Cầm làm được, tại sao đứa con trai cả này lại không làm được?”  
 
Bà cụ Cố lại chất vấn.  
 
Lúc này, Lưu Thị hoàn toàn cứng họng.  
 
“Mẹ, là bọn con dạy dỗ không đúng cách, lần này, con nhất định sẽ dạy lại thằng bé”.  
 
Cố Vân Đông nói, ông ta cũng rất bực bội, nhưng không có cách nào khác, ông ta chỉ có thể nhẫn nhịn.  
 
“Dạy dỗ là chuyện tốt, nhưng mời các người xem nó ký vào hợp đồng khốn nạn gì, cho dù tôi muốn giúp nó cũng không thể giúp được”.  
 
Bà cụ Cố bực dọc nói.  
 
“Điều đầu tiên mà nó phải học là cách xem hợp đồng, làm rõ điều khoản nào có thể ký được và điều khoản nào không thể ký được. Hợp đồng là thứ có giá trị pháp lý, đều bởi vì hợp đồng, hai lần nó bị lọt vào cùng một hố. Các nguời không kêu nó suy nghĩ lại hả?”   
 
Bà cụ Cố nói, nghe được lời này, Cố Vân Đông và Lưu Thị cúi thấp đầu xuống, không dám nói chuyện.  
 
“Quả thực nên suy nghĩ lại, sao có thể đánh bại Cố Tuyết Cầm chứ”.  
 
“Đúng đó hợp đồng là thứ rất quan trọng, sao có thể qua loa cẩu thả vậy, hai lần đều bị lừa”.  
 
“Trước đây tôi từng có cái nhìn rất lạc quan về cậu ta, không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này”.  
 
Đám người bắt đầu bàn tán.  
 
Nghe được tiếng bàn tán, sắc mặt của bà cụ Cố hiển nhiên rất xấu, đám người nói Cố Hiểu Huy như vậy, ở một mức độ nào đó, họ cũng đang tát vào mặt bà ta. Dù sao, Cố Hiểu Huy cũng được bà ta nâng đỡ.  
 
Cố Hiểu Huy xảy ra chuyện, bà ta cũng phải chịu trách nhiệm.  
 
“Thôi được rồi, giải tán đi, chuyện này dừng ở đây. Sau này ai làm việc của người đó, bớt bàn tán lại”.  
 
Bà cụ Cố nói với đám người.  
 
Nghe thấy vậy, đám người cũng lần lượt tản ra.  
 
“Bà chủ, cậu Long thật sự dám giết người sao?”  
 
Lúc này, quản gia đến bên cạnh bà cụ Cố, hỏi.  
 
“Ông nói xem, cậu ta là một kẻ điên mất trí. Tôi vẫn không hiểu tại sao cậu ta có năng lực lớn như vậy”.  
 
Bà cụ Cố đứng dậy, lạnh giọng nói.  
 
“Theo cách nói của cô chủ, cậu Long có giao tình với Lôi Hổ Đông Thành, điều này thật sự khiến người khác khó hiểu”.  
 
Quản gia lại nói.  
 
“Cậu Long cậu Long, cô chủ cô chủ, một tiếng cậu Long hai tiếng cô chủ, có phải ông cũng cho rằng sau này Cố Tuyết Cầm sẽ tiếp quản nhà họ Cố đúng không?”  
 
Nghe được lời này, bà cụ Cố không vui nói.  
 
“Bà chủ, tôi không có ý đó. Sau này ai là chủ nhà, còn không phải phụ thuộc vào bà sao”.  
 
Quản gia nói bằng vẻ mặt xấu hổ.  
 
Nghe xong, bà cụ Cố lại ngẩng đầu thở dài, lời nói của bà ta thật sự có giá trị sao? Hiện tại, 70% nhà họ Cố đã rơi vào tay Cố Tuyết Cầm, mà Cố Hiểu Huy do một tay bà ta chống đỡ luôn xảy ra sai sót.  
 
Ban đầu, bà ta chỉ thấy Cố Hiểu Huy thi thoảng mắc lỗi, nhưng sau này bà ta mới biết là mình sai rồi, có lẽ Cố Hiểu Huy thực sự không phải là người đáng để bồi dưỡng.  
 
Nghĩ đến đây, bà cụ Cố cũng rời đi.  
 
Sau khi rời khỏi biệt thự nhà họ Cố, Long Thiên Tiếu cũng không lái xe đi ngay lập tức, Cố Tuyết Cầm đi toilet, cho nên, anh ngồi ở trong xe đợi.  
 
Cũng vào đúng lúc này, điện thoại anh vang lên.  
 
Nhìn vào màn hình hiển thị, là Tần Tiểu Manh gọi tới.  
 
“Có chuyện gì?”  
 
Long Thiên Tiếu hỏi.  
 
“Ông chú kì quái, cuối tuần này có chương trình gì sao?”  
 
Tần Tiểu Manh hỏi.  
 
“Tại sao cháu hỏi vậy?”  
 
Long Thiên Tiếu đáp.  
 
“Ban nãy chỉnh lý thông tin của đối tác, đúng lúc cháu thấy thông tin của chị Tuyết Cầm, cháu phát hiện ra thứ Bảy tuần này là sinh nhật chị ấy. Hai người có sắp xếp gì không?”  
 
Tần Tiểu Manh hỏi.  
 
“Có, nhưng cháu hỏi cái này làm gì?”  
 
Long Thiên Tiếu có chút do dự nói.  
 
“Có sắp xếp gì? Cháu cũng muốn đến dự tiệc sinh nhật, cháu không thiếu tiền, cháu sẽ tặng quà đắt tiền”.  
 
Tần Tiểu Manh cao hứng nói.  
 
“Đứa trẻ ranh như cháu, đến làm gì?”  
 
Nghe thấy vậy, Long Thiên Tiếu có chút không muốn nói.  
 
“Này, ông chú kì quái, sao chú có thể nói vậy chứ. Chú đang kỳ thị cháu à? Dựa vào quan hệ của cháu và chị Tuyết Cầm, lẽ nào cháu không thể đến dự sinh nhật chị ấy sao?”   
 
Vừa nghe được lời nói của Long Thiên Tiếu, Tần Tiểu Manh nhất thời không vui nói.  
 
“Không phải là không thể đến”.  
 
Long Thiên Tiếu có chút cạn lời nói.  
 
“Vậy là thế nào, chú nói đi, chú có ý gì?”  
 
Tần Tiểu Manh lại không chịu bỏ qua nói.  
 
“Rồi, cháu đến đi, không cần quà cáp gì đâu, mọi người cùng nhau ăn bữa cơm là được rồi”.  
 
Nghe xong, Long Thiên Tiếu có chút bất đắc dĩ nói.  
 
“Ok, cháu muốn dẫn theo tiểu sư muội, hì hì, đúng rồi, chú nói cho cháu biết thời gian địa điểm đi”.  
 
Tần Tiểu Manh cười hì hì nói.  
 
“7 giờ tối thứ Bảy tại phòng hòa nhạc trên tầng cao nhất tháp Lâm Giang, không được nói những thứ này với chị Tuyết Cầm”.  
 
Long Thiên Tiếu nhàn nhạt nói.  
 
“Ha ha ha, cháu biết rồi, niềm vui bất ngờ, cháu hiểu mà! Chậc chậc chậc, vợ chồng già rồi còn chơi trò này, thật ghen tỵ với hai người!”  
 
Tần Tiểu Manh cười cười, sau đó nói.  
 
“Cháu hiểu là được”.  
 
Long Thiên Tiếu đáp.  
 
“Không có chuyện gì nữa, cháu cúp máy trước đây”.  
 
Tần Tiểu Manh lãnh đạm nói.  
 
“Ừm”.  
 
Nói xong, Long Thiên Tiếu cũng cúp máy, đúng lúc này, Cố Tuyết Cầm cũng trở lại.  
 
“Nói chuyện điện thoại với ai đó?”  
 
Cố Tuyết Cầm hỏi.  
 
“Tần Tiểu Manh, con bé hỏi mấy chuyện linh tinh ấy mà”.  
 
Long Thiên Tiếu cạn lời nói.  
 
“Đi thôi, đưa tôi về công ty, tôi còn phải giải quyết một số chuyện”.  
 
Cố Tuyết Cầm nói với Long Thiên Tiếu, nghe xong, Long Thiên Tiếu cũng khởi động xe, đi về phía tập đoàn Cố Thị.  
 
“Anh nói xem, sau này Cố Hiểu Huy có dám làm gì nữa không?”  
 
Cố Tuyết Cầm có chút lo lắng nói.  
 
“Tôi đã nói rồi, lần này là cơ hội cuối cùng, nếu có lần sau, tôi sẽ trực tiếp phế anh ta. Hy vọng anh ta đừng tự tìm đường chết”.  
 
Long Thiên Tiếu lạnh giọng nói.  
 
Có thể nghe ra, Long Thiên Tiếu không nói đùa, Cố Tuyết Cầm cũng nghe được sự kiên quyết trong lời nói của anh.  
 
Khoảng 20 phút sau, Long Thiên Tiếu lái xe đưa Cố Tuyết Cầm về đến tập đoàn Cố Thị, anh thả cô xuống.  
 
Lúc này, Lương Giai ở phía xa xa vừa hay thấy được cảnh này, cô ta lại lắc lắc đầu, trong lòng có chút cảm khái, một người phụ nữ ưu tú như cô chủ, chung quy vẫn cúi đầu trước số mệnh, chung sống với người đàn ông không xứng với mình cả một đời.

Nhấn Mở Bình Luận