CHƯƠNG 112: MÀY NHẤT ĐỊNH PHẢI CHẾT
Tang Cẩu liếc mắt nhìn Đinh Dũng: “Cậu sốt ruột như vậy làm gì? Dù sao thằng nhóc kia cũng chạy không thoát, chậm rãi chờ đi. Cậu cũng không muốn con trai cậu chứng kiến bộ dáng này của cậu đúng không?”
Đinh Dũng nhíu mày, ánh mắt hung ác đứng ở ven đường.
Đúng vậy, hôm nay anh ta bị đánh thành đầu heo, không thích hợp gặp con trai.
…
Trong phòng học, Tề Thiên Cơ và con gái đang tham gia hoạt động, vẽ vời, làm thủ công, học nhạc thiếu nhi, cảm giác như trong nháy mắt anh trẻ đi hơn mười tuổi.
Nhìn Đồng Đồng ngoan ngoãn học tập, trong lòng anh hết sức dịu dàng, ánh mắt tràn ngập yêu thương.
Còn Đinh Tiểu Minh kia, ba cậu bé không dám quay lại. Cậu bé rúc đầu trốn tránh Tề Thiên Cơ và Đồng Đồng, thành thật không tưởng tượng nổi.
Cậu bé cũng không ngốc, một Đồng Đồng mà cậu bé còn đánh không lại, huống chi bây giờ lại có thêm một người lớn là Tề Thiên Cơ…
Lúc đi học cùng Đồng Đồng, Tề Thiên Cơ bớt thời gian nhắn tin cho Dương Mộc Thanh một tin nhắn: “Vợ ơi, hôm nay em tự đi báo danh được không, chỗ anh có việc nên không đi được. “
Dương Mộc Thanh trả lời bằng tin nhắn âm thanh, giọng nói không vui: “Anh có thể có chuyện gì?”
Tề Thiên Cơ gửi video mình đã quay Đồng Đồng qua đó, giải thích: “Đồng Đồng bên này cần phụ huynh làm bạn, Mã Tổng đã đánh tiếng với anh, một mình em qua đó không thành vấn đề. “
Bên này, Dương Mộc Thanh nhìn thấy hình ảnh chồng và con gái hoà thuận vui vẻ trong video, đôi mắt xinh đẹp dịu dàng vô hạn: “Được, vậy anh ở cùng Đồng Đồng đi.”
Trước đấy không lâu, cô tưởng tượng tình cảnh này không chỉ một lần.
Tề Thiên Cơ đạp mây ngũ sắc, lấy tư thế giống như thiên thần trở về, thay cô che gió che mưa, cưng chiều hai mẹ con cô đến tận trời.
Nhưng hiện thực và tưởng tượng có chút khác biệt.
Tề Thiên Cơ không phải thiên thần gì cả, anh chỉ là một người đàn ông bình thường, thích khoe khoang, thích hư vinh.
Không tính là hoàn mỹ, cùng không tính là ưu tú.
Nhưng cho dù là vậy, tình yêu thương của Tề Thiên Cơ đối với mẹ con cô không thể là giả được. Có những thứ này, cô đã cảm thấy như vậy là đủ rồi.
Dù sao cũng tốt hơn mấy năm cô một thân một mình khổ cực nuôi dưỡng Đồng Đồng.
Khi đó, tất cả mọi chuyện đều không suôn sẻ. Mẹ trút giận lên cô, suýt chút nữa làm cả người cô đều hỏng mất.
Cô chỉ có thể cố nén đau khổ dỗ dành con cái, xử lý công việc, xoa dịu cha mẹ.
Chịu đựng những khổ nhọc khắc cốt ghi tâm này, cô vẫn gắng gượng kiên trì.
Hiện tại những ngày tháng đó đã qua rồi, Tề Thiên Cơ có thể cho cô một bờ vai những lúc cô mệt mỏi, những lúc cô đau đớn trong lòng, như vậy cô đã rất thoả mãn.
Dương Mộc Thanh vội vã lau nước mắt một chút: “Thiên Cơ, chăm sóc con gái em thật tốt, em đi báo danh trước.”
Cô ra khỏi cửa, bắt xe taxi chạy thẳng đến tập đoàn Mã Thị.
Chẳng phải chỉ là tập đoàn Mã Thị thôi sao?
Không có gì phải căng thẳng!
… Nhà trẻ, tiếng chuông tan học vang lên.
Tề Thiên Cơ giúp Đồng Đồng thu xếp đồ đạc, anh bế con gái lên, chào tạm biệt thầy giáo, trực tiếp ra khỏi phòng học.
“Đồng Đồng, một lát nữa ba dẫn con đi chơi trò chơi nhé?”
“Dạ được! Dạ được!”
Đồng Đồng nghe vậy, nhảy cẫng lên hoan hô, vui vẻ làm nũng nói: “Lần trước Đồng Đồng còn chưa chơi đã đâu! Còn rất nhiều chỗ còn chưa được chơi, hơn nữa, con còn muốn chơi xe điện đụng với ba.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!