Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Ông Bố Siêu Phàm (Ông Bố Bỉm Sữa Siêu Cấp)

Cũng khá lâu rồi kể từ khi côn ty nói Kỹ thuật Di Kỳ muốn điều động một nhóm nhân viên quản lý, tất cả quản lý của điện tử Đông Giai ngày nào cũng   cố gắng làm việc, ngày nào cũng thể hiện bản thân, chỉ hy vọng được bên phía tổng công ty tuyển chọn. Đúng vậy, trong mắt nhóm quản lý của điện tử Đông Giai, kỹ thuật Di Kỳ đã trở thành tổng công ty của bọn họ. Thế mà, một tháng trôi qua, bên phía tổng công ty vẫn chưa có động tĩnh gì, khiến cho các quản lý của điện tử Đông Giai tự hỏi có phải tổng công ty đã quên mất họ rồi không. Nếu không phải Hạ Quân thường xuyên đề cập đến nó trong cuộc họp, bọn họ sẽ quên khuấy việc này. “Tổng giám đốc Hạ, tổng giám đốc Lục có quên chúng ta không? Hơn một tháng rồi, tại sao vẫn chưa có động tĩnh gì hết.” Phạm Minh hỏi Hạ Quân.   Trong hơn một tháng, Phạm Minh đã ý thức rõ vị trí của mình và hàn gắn lại mối quan hệ với Hạ Quân. “Mấy hôm trước, tôi đã đến tham quan Viện khoa học, nó đang được xây dựng. Mọi người qua đó có thể làm gì, giúp người ta xây dựng sao?” Hạ Quân cười nói. “Cũng đúng. Nhưng bên dưới có vài viên quản lý không hiểu, tưởng rằng tổng Lục tổng đã quên mất chúng ta rồi.” Phạm Minh cười theo nói.   “Lục tổng là nhân vật lớn, mỗi công việc đều lên kế hoạch từ trước, sao nói quên là quên được? Chỉ là thời gian chưa tới mà thôi, nói với tất cả mọi người không nên vội vàng. Hơn nữa, cho dù bọn họ có vội cũng không được gì, Viện khoa học là bộ mặt của Du Châu, người làm việc trong đó đều là một vạn người chọn một. Người bình thường sao có thể vào được chứ.” Hạ Quân nói. Phạm Minh gật đầu, hắn tin vào lời Hạ Quân nói, không chút nghi ngờ. Kỹ thuật Di Kỳ không phải là một công ty bình thường, chắc chắn yêu cầu rất khắt khe. Đúng lúc này, thư ký gõ cửa, bước vào nói: “Tổng giám đốc Hạ, anh nhìn kìa, đó là giám đốc Hứa bên tổng công ty.” Thư ký nói rồi chỉ xuống bên ngoài cửa sổ. Hạ Quân và Phạm Minh vội vàng đứng dậy nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ thấy một cô gái xinh đẹp bước xuống từ chiếc Land Rover, nếu không phải Hứa   Thư Đình, một trong những giám đốc đại diện bên phía tổng công ty thì còn có thể là ai. “Đi, xuống dưới nghênh đón.” Hạ Quân không không nói gì thêm, cứ thế mở cửa phòng làm việc đi ra ngoài. Phạm Minh và thư ký đi theo phía sau. Lúc ba người đi thang máy xuống đại sảnh của tầng một, Hứa Thư Đình vừa đến chờ ở cửa thang máy. “Giám đốc Hứa.” “Giám đốc Hứa.” “Chào giám đốc Hứa.” Ba người nhanh chóng tươi cười chào hỏi. Hứa Thư Đình đánh giá tình hình ở đại sảnh lầu một, khẽ cười nói: “Đến đây đột ngột quá, tổng giám đốc Hứa không ngại chứ!”   Trên thực tế, hôm nay Hứa Thư Đình sang đây, vì tối hôm qua Lục Trần gọi điện cho cô, bảo cô điều vài người qua, đúng lúc bên kia mấy ngày nay hơi ít người. Cô vốn nên thông báo cho Hạ Quân một tiếng. Nhưng trong số những người Lục Trần yêu cầu cô điều động lần này, có Hạ Quân. Cô muốn coi thử liệu CEO của công ty nhỏ này có bản lĩnh như Lục Trần nói hay không. Là một sinh viên giỏi từ nước ngoài trở về, Hứa Thư Đình luôn tỉ mỉ trong công việc của mình. Lục Trần giao kỹ thuật Di Kỳ cho cô và Vương Duy cùng quản lý, cô không thể để cho Lục Trần thất vọng. Vì vậy, dù Hạ Quân có là CEO của điện tử Đông Giai, nhưng cô vẫn muốn tự mình quan sát một chút. Cho nên cô mới đến bất ngờ. “Không ngại, không ngại, mời giám đốc Hứa.” Dưới khí thế chèn ép như có như không của Hứa Thư Đình, CEO có nhiều kinh nghiệm chiến đấu như Hạ Quân, chẳng hiểu sao cũng có chút chột dạ. Không đề cập đến bất cứ điều gì khác, chỉ cần nói giao kĩ thuật Di Kỳ cho cô gái này với Vương Duy cùng nhau quản lý, cũng biết cô gái này không phải   là người phụ nữ đơn giản, trong lòng anh không dám khinh thường. Đọc nhanh tại Vietwriter.net “Tôi muốn đi dạo trong công ty, không thành vấn đề chứ?” Hứa Thư Đình nhìn Hạ Quân, trên mặt vẫn duy trì nụ cười khẽ. Tất nhiên, nụ cười của cô ấy có thể hiểu là nụ cười nghề nghiệp, cũng có thể hiểu là đang mỉm cười với bạn. “Không sao, không sao, tôi sẽ đi cùng với giám đốc Hứa.” Hạ Quân đầu tiên hơi ngẩn ra, sau đó thì cười haha. Phạm Minh và thư ký không dám nhìn thẳng vào Hứa Thư Đình Bởi vì bọn họ chưa từng gặp người phụ nữ nào có khí thế lại trẻ tuổi như vậy. Dưới sự hướng dẫn của ba người Hạ Quân, Hứa Thư Đình đi dạo một vòng quanh điện tử Đông Giai, bất kể là hoàn cảnh của công ty hay tình hình   làm việc của các bộ phận, tổng thể đều làm cho cô thấy hài lòng. Thậm chí điều khiến cô ngạc nhiên chính là, cô có thể cảm nhận được sức sống mãnh liệt ở hầu hết các nhân viên và công tác quản lý của Hạ Quân ở điện tử Đông Giai. Tất nhiên, trong khoảng thời gian này tất cả mọi người đều mong chờ tổng công ty bên kia đến tuyển chọn nhân tài, cho nên mới tập trung và công việc đến vậy, nếu không làm sao có cảnh tượng thế này được. Hạ Quân vì thế mới tự tin dẫn Hứa Thư Đình đi đến từng bộ phận. “Tổng giám đốc Hạ, tôi không biết Lục tổng đã gọi điện cho anh chưa, nhưng hôm nay anh ấy bảo tôi sang đây điều động vài người.” Trở lại phòng làm việc của Hạ Quân, Hứa Thư Đình trực tiếp nói. “Lục tổng chưa nói với tôi, có điều, giám đốc Hứa đã nhắm được ai chưa?” Hạ Quân hỏi. “Ngoại trừ một người tên là Liễu Nhan Kỳ, năm người còn lại phải nhờ tổng giám đốc Hạ đề cử.” Hứa Thư Đình trả lời. “Liễu Nhan Kỳ?” Hạ Quân và Phạm Minh hơi ngẩn ra, Liễu Nhan Kỳ là nhân viên nghiệp vụ lâu năm của công ty, hơn nữa, mấy ngày trước, Lâm Di Quân còn tiến cử Liễu Nhan Kỳ với anh, nói cô ấy có đầy đủ năng lực để làm giám đốc. Không ngờ, tổng giám đốc Lục lại muốn điều cô ấy đến tổng công ty. “Đúng, cô ấy là người tổng giám đốc Lục đích thân tiến cử.” Hứa Thư Đình không biết Liễu Nhan Kỳ là nhân vật nào, vậy mà được Lục Trần chiếu cố đến vậy. Sở dĩ Lục Trần cho Liễu Nhan Kỳ cơ hội, vì lần trước cô ấy đã cố gắng giúp Lâm Di Quân thoát khỏi nanh vuốt của Vương Văn Học. “Người được tổng giám đốc Lục đích thân tiến cử ư?” Hạ Quân và Phạm Minh càng kinh ngạc hơn. Bọn họ nhớ Liễu Nhan Kỳ với Lâm Di Quân cũng không thân thiết lắm, lẽ nào nguyên nhân là vì Lâm Di Quân? “Sao nào, có vấn đề gì à?” Thấy vẻ kinh ngạc của hai người, Hạ Thư Đình nhíu mày hỏi. “Không, không có. Đúng rồi, giám đốc Hứa, Lục tổng có nói sẽ điều giám đốc Lâm qua đấy không?” Hạ Quân hỏi. “Không. Tuy nhiên, Lục tổng có ý thăng chức cho giám đốc Lâm thành phó tổng giám đốc. Phó giám đốc Phạm sẽ lên chức giám đốc của phòng kinh doanh, đúng rồi, Lục Trần có nhắc tới anh, bảo là muốn anh sắp xếp xong chuyện này trong ngày hôm nay, buổi chiều đến tìm anh ấy. Tôi thấy ý của tổng giám đốc Lục quá nửa là muốn điều anh sang đấy rồi.” Hứa Thư Đình đáp. “Vâng, được thôi, sau khi sắp xếp xong việc này tôi sẽ gọi điện thoại cho tổng giám đốc Lục.” Đối với sự sắp xếp của Lục Trần, Hạ Quân đã đoán được điều đó trong lòng, cho nên không có chút kinh ngạc. Nhưng anh hơi bất ngờ là, sao không thăng chức cho Lâm Di Quân lên làm CEO. Tuy nhiên, anh suy nghĩ một chút, lại phát hiện Lâm Di Quân thực sự không có khả năng làm quản lý, chắc là thời gian tới cô tạm thời chưa rời khỏi điện tử Đông Giai được. Hạ Quân đề cử vài nhân viên quản lý có biểu hiện tốt trong thời gian gần đây cho Hạ Thư Đình, rồi để thư ký đi thông báo với mấy người đó tới phòng làm việc của anh. “Chỗ Liễu Nhan Kỳ, tôi sẽ tự mình đi thông báo.” Phạm Minh nói với thư ký của Hạ Quân rồi trở về phòng kinh doanh. Lục Trần không chọn hắn đến tổng công ty mà chọn Liễu Nhan Kỳ, trong lòng Phạm Minh mặc dù có chút mất mác, nhưng hắn lại lần nữa trở về vị trí giám đốc cũng khiến hắn hài lòng. Đó là lý do, hắn chuẩn bị đích thân cho Liễu Nhan Kỳ sự ngạc nhiên.
Nhấn Mở Bình Luận