"Bảo bọn chúng cút đi, việc này để sau này về nước rồi từ từ xử lý." Lục Trần nhìn Choi Yeong Jun lạnh nhạt nói.
Mục đích anh ấy đến Madagascar là vì nguồn tài nguyên khoáng sản ở đây, căn bản không có ý định so tài gì với người Cao Ly.
Hơn nữa anh ấy cũng chẳng coi Choi Yeong Jun là gì.
Tập đoàn Lotte dù rất lớn mạnh ở Cao Ly, nhưng trong mắt anh ấy cũng chỉ có vậy mà thôi.
"Hừ, chúng ta cứ chờ xem." Choi Yeong Jun hừ lạnh một tiếng rồi quay người bước lên xe.
Kim Ji Yong ném một cái nhìn sắc lẹm cho Hoàng Hải Đào rồi cũng lên xe.
"Cậu Choi, chuyện này….." Kim Ji Yong sau khi lên xe quay lại nhìn Choi Yeong Jun đang ngồi ở ghế sau.
Choi Yeong Jun đang định nói gì đó thì đột nhiên điện thoại của hắn reo lên.
Là cung điện Samba gọi đến nên hắn liền bắt máy.
"Ngài Choi Yeong Jun, sau khi tìm hiểu nghiên cứu thì cung điện chúng tôi quyết định trừ khi Cao Ly các anh có thể giúp chúng tôi đánh bại thổ vương Barr, nếu không chúng tôi sẽ chính thức dừng lại toàn bộ hợp tác giữa chúng ta."
Vừa nghe điện thoại, Choi Yeong Jun cả người có chút choáng váng.
Hắn vừa ký xong thỏa thuận hợp tác khai thác khoáng sản quý hiếm với Thổ vương Samba, chẳng phải chỉ còn một bước cuối cùng nữa thôi sao vậy mà giờ Samba lại đột nhiên đưa ra yêu cầu này.
"Không thể nào, đó là nội chiến của các anh, người ngoài chúng tôi không thể can thiệp vào được." Choi Yeong Jun lạnh lùng nói.
Chưa nói đến việc hắn không có sức ảnh hưởng đến cuộc nội chiến Madagascar, cho dù có thì cuộc nội chiến này bên phía Cao Ly bọn hắn cũng không dám nhúng tay vào.
Hắn có nguồn tin hành lang cho biết cuộc nội chiến lần này của Madagascar thực chất phía sau cầm đầu chính là liên minh da trắng của đế quốc M nên không ai có thể nhúng tay vào.
Cho nên hắn ta mới vội vã ký hợp đồng với bên Samba là vì muốn sau khi chiến tranh kết thúc sẽ từ từ đàm phán điều kiện với bên chiến thắng.
"Vậy thì xin lỗi rồi, hợp tác giữa hai bên chấm dứt tại đây." Đối phương tiếc nuối nói.
"Đợi đã." Thấy đối phương chuẩn bị tắt máy, Choi Yeong Jun vội nói: "Các anh muốn hợp tác với ai? Theo như tôi được biết thì cho dù là người Anh Quốc hay là Nhật cũng đều không thể can thiệp vào cuộc nội chiến của các anh đâu."
"Bọn họ nhát gan thì tự nhiên sẽ có người đủ can đảm." Đối phương nói rồi liền ngắt máy.
Choi Yeong Jun nhíu mày, hắn không thể biết được ai dám nhúng tay vào cuộc nội chiến này.
Sau lưng lẽ nào có bóng dáng của người da trắng.
"Lẽ nào là hắn?" Choi Yeong Jun liền nghĩ đến gương mặt khiến hắn nổi điên lên, trong mắt lộ ra một tia khϊế͙p͙ sợ.
"Sao có thể chứ, anh ta sao có thể nhúng tay vào cuộc nội chiến của Madagascar? Ngay đến cả Hoa Hạ cũng không muốn can thiệp vào chuyện này, anh ta có tư cách gì mà dám đụng vào miếng bánh của liên minh da trắng?"
Choi Yeong Jun mắt sáng lên, hắn không tin nhưng liên tưởng đến sự phản bội của Lucca, đột nhiên hắn ta liền đoán được người này chính là tay họ Lục người Hoa Hạ.
"Cậu Choi, cậu nói ai dám nhúng tay vào nội chiến Madagascar? Người Hoa Hạ sao?" Kim Ji Yong đang lái xe cũng tò mò hỏi.
"Ừ, chính là tên ban nãy, nhất định là anh ta, tôi rất tò mò ai cho anh ta cái gan lớn như vậy mà dám can thiệp vào nội chiến của Madagascar?" Kim Yeong Jun cười mỉa mai.
"Người Hoa Hạ vẫn luôn cuồng vọng tự đại, hơn nữa hiện tại bọn họ đã phát minh ra máy bay chiến đấu 6.0, ngay đến đế quốc M họ cũng chẳng coi là gì, nhưng bọn họ lại không biết chỉ dựa vào mỗi máy bay chiến đấu 6.0 này thì sao bọn họ có thể là đối thủ của đế quốc M chứ?
Cho dù sức mạnh không phận bị đàn áp bởi máy bay chiến đấu 6.0 này nhưng về các bộ binh khác thì đế quốc M vẫn cách biệt họ rất xa, đây chính là nguyên nhân quân đội Hoa Hạ không có bất cứ hành động nào.
Tay đó nhìn qua là biết chỉ là một doanh nhân, anh ta chắc định mời một đội lính đánh thuê gì đó, nhưng đối với cục diện này cho dù anh ta có giúp được Madagascar hay không thì chắc chắn cũng đem lại phiền phức lớn cho Hoa Hạ thôi."
Kim Ji Yong phân tích nói.
"Ừ, chúng ta cứ đợi xem đi." Choi Yeong Jun gật đầu, trong mắt lộ ra nét châm chọc.
Từ xưa tới nay, thương nhân cũng chỉ là thương nhân thôi, nếu thế hệ này bị trộn lẫn những thứ không tinh khiết vào thì kết cục cuối cùng cũng chỉ dẫn tới diệt vong mà thôi.
"Đúng rồi, cậu Choi, hôm nay chúng ta nhất định phải rời khỏi Madagascar, trong ngày hôm nay người Cao Ly chúng ta bắt buộc phải rời đi toàn bộ." Kim Ji Yong đột nhiên nói.
"Người da trắng đã bắt đầu hành động rồi sao?" Choi Yeong Jun hỏi.
"Đúng vậy, cơ quan tối mật cho biết, thời gian khai khiến chắc sẽ là ngày mai cho nên chúng ta phải rời khỏi đây trong hôm nay." Kim Ji Yong nói.
"Bọn họ không lấy thổ vương Barr làm chuẩn sao? Barr ngày mai nhất định là không kịp tới San Juan rồi." Choi Yeong Jun nói.
"Cậu Choi, rất nhiều thông tin cơ mật không phải người có cấp bậc như tôi có thể biết được, bên trêи báo nội trong ngày hôm nay chúng ta phải rời khỏi Madagascar." Kim Ji Yong lắc đầu nói.
Dù sao ở Madagascar cũng có đến mười mấy nhà đầu tư người Cao Ly, hắn đều đã thông báo hết rồi, đây là việc cấp bách.
"Ừ, vậy thì hôm nay rời khỏi đây." Choi Yeong Jun gật đầu nói, những gì Kim Ji Yong nói đều là sự thật.
"Lục tổng, anh đích thân đến Madagascar cũng có chút nguy hiểm rồi, mấy ngày tới đây tại Madagascar nhất định sẽ xảy ra nội chiến." Hoàng Hải Đào đích thân rót trà cho Lục Trần nói.
"Ừ, nhưng nơi đây có nguồn khoáng sản phong phú, Viện khoa học Di Kỳ của tôi hiện đang thiếu một nguồn lớn tài liệu quý hiếm thể khai thác nghiên cứu, cho nên không thể không đến được." Lục Trần nâng chén trà lên nhấp một ngụm rồi nói.
"Lục tổng, anh có biết nguyên nhân chủ yếu của cuộc chiến tranh lần này không?" Hoàng Hải Đào đột nhiên tỏ vẻ thần bí nói.
"Lẽ nào không phải bởi vì Madagascar đã phát hiện được một mỏ dầu phong phú sao?" Lục Trần ngẩng đầu nhìn Hoàng Hải Đào.
Hoàng Hải Đào lắc đầu, ngồi xuống chiếc sofa trước mặt Lục Trần cười nói: "Nửa tháng trước, một tay thương nhân người Anh quốc đã phát hiện ra một mỏ uranium ở khu núi San Juan, nghe nói trữ lượng uranium ở đó vô cùng dồi dào.
Anh cũng biết đó, tài nguyên quý hiếm như uranium là nguyên liệu không thể thiếu trong phản ứng hạt nhân, là nguyên liệu trọng yếu đối với các quốc gia đang sản xuất vũ khí hạt nhân. Vốn ban đầu tay thương nhân người Anh đó đã chuẩn bị bỏ tiền ra để mua đứt lại khu núi đó rồi, nhưng sau khi vương thất Madagascar biết được tin tức này bọn họ đương nhiên sẽ không muốn bán giá thấp, thương nhân người Anh phát hiện ra vương thất Madagascar quá tham lam đưa ra cái giá quá cao, nên liền tìm đến thổ vương Barr, cuối cùng đã thuyết phục được thổ vương Barr tạo phản, chuẩn bị lật đổ vương thất Madagascar, cái giá để trả cho việc giúp đỡ thổ vương Samba lật đổ Madagasca là để họ được hoàn toàn miễn phí khai thác mỏ quặng uraniumm đó."
Lục Trần nhíu mày, đây chính là nỗi đau xót của các quốc gia nhỏ, không có thực lực tuyệt đối nên ngay đến cả một tên doanh nhân cũng có thể khiến họ bị hủy diệt.
"Như vậy xem ra, đô đốc Millet từ Trung Đông là do thương nhân người Anh mời đến đúng chứ." Lục Trần nói.
"Ừ, có điều truyện này không đơn giản như vậy, rất có khả năng sau lưng còn có sự can thiệp của liên minh da trắng nữa, dù sao thì trữ lượng mỏ uranium này cũng quá lớn mà." Hoàng Hải Đào nói.
"Vậy bên phía thủ đô có ý định như thế nào với chuyện này?" Lục Trần hỏi.
Hoàng Hải Đào lắc đầu nói: "Trước mắt không có ý định gì, bởi vì mặc dù chúng ta đã đoán được phía sau còn có liên minh da trắng, nhưng bọn họ căn bản đến nay vẫn chưa xuất binh."
"Ai nói bọn họ chưa xuất binh?" Lục Trần suy nghĩ, liên minh da trắng này tính toán thật cẩn thận.
Có điều chủ yếu vẫn là vương thất Madagascar này vẫn quá ngốc nghếch.