“Nói xong chưa?” Lục Trần không hề tức giận, chỉ giễu cợt nhìn Lục Hải Anh.
Lục Hải Anh tức giận nói: “Kiêu căng ngạo mạn, cậu còn dám vi phạm gia quy sao? Ông đây nhắc nhở cậu, theo gia quy của gia tộc, cho dù bố cậu là gia chủ, hôm nay ông ấy cũng không giúp được cậu đâu.”
“Tôi không cần ông ấy giúp, cả đời này, trừ việc là bố tôi ra, quả thực ông ấy cũng chẳng giúp tôi được gì nhiều. Trong lòng tôi, ông ấy không đủ tư cách làm bố.” Lục Trần bình thản nói.
Anh nói xong mấy lời này, nét mặt Lục Thiên Hành hơi mất tự nhiên.
Ông không phải là một người bố tốt, cũng không làm tròn danh nghĩa một người bố.
“Đó chỉ là chuyện giữa cậu và ông ấy, không liên quan đến gia tộc.” Lục Hải Anh lạnh lùng nói.
“Đúng vậy, tôi thấy rất kì lạ, chuyện của Lục Trần tôi không liên quan đến gia tộc, vậy gia tộc dựa vào cái gì mà muốn trừng phạt tôi? Các người có tư cách gì đòi trừng phạt tôi?” Lục Trần giễu cợt nhìn Lục Hải Anh.
Lục Hải Anh bị Lục Trần chất vấn như vậy, trong chốc lát liền ngây người.
“Trong người cậu chảy dòng máu của gia tộc, cậu phải nghe theo sắp xếp của gia tộc.”
Sắc mặt mọi người đều thay đổi, không ngờ Lục Hải Anh lại vô liêm sỉ tới vậy, đây là sống chết cũng phải trừng phạt Lục Trần sao?
Mấy người Đỗ Phi cũng nhận ra rằng Lục gia hiển nhiên là nhìn trúng Công nghệ Di Kỳ, vì vậy mới để Lục Trần nhận tổ quy tông.
Bọn họ lo lắng cho Lục Trần, không biết Lục Trần có thể chống lại được áp lực từ gia tộc hay không.
Dẫu sao lời Lục Hải Anh nói không sai, đối với mấy đại gia tộc mà nói, huyết thống là tất cả, bạn mang trong mình dòng máu của gia tộc thì sẽ là một phần của gia tộc ấy, phải chấp nhận bị sắp đặt.
Từ xưa đến nay đã luôn như vậy.
Lâm Di Quân một tay giữ Kỳ Kỳ, một tay nắm lấy tay Lục Trần, cô lặng lẽ dùng lực muốn nói cho Lục Trần biết cô luôn đứng về phía anh, cho dù lựa chọn của Lục Trần là gì cô vẫn sẽ ủng hộ.
“Ha ha, ông năm, lời này của ông không hề sai.” Lục Trần cười lớn, giơ ngón cái về phía Lục Hải Anh.
“Ông đã nói vậy, tôi sẽ coi mình như một phần của Lục gia. Thế thì, các người muốn tôi chịu phạt thế nào đây?” Lục Trần cười xong, khinh thường nhìn Lục Hải Anh.
Lời của Lục Hải Anh khiến anh thay đổi chủ ý.
Đúng vậy, trong người anh chảy dòng máu của Lục gia, sự thật này không có cách nào thay đổi được.
Anh không thể làm chuyện cắt xương trả bố cắt thịt trả mẹ như Na Tra, nhưng anh có thể dẫm nát toàn bộ gia quy của Lục gia dưới chân!
Sắc mặt Lục Hải Anh rất khó coi, Lục Trần hết lần này tới lần khác khiêu khích, đã đụng đến điểm mấu chốt của ông ta.
“Nghiệp chướng, xem ra hôm nay không cho cậu một bài học sâu sắc, trong mắt cậu căn bản không có gia tộc này, không có tôn ti trật tư!”
Lục Hải Anh lạnh lùng quát, tiến lên phía trước, định tự mình tát Lục Trần.
Bởi vì ông ta biết rõ đám con cháu của Chấp Pháp Đường phía sau ông ta vốn không phải là đối thủ của đám vệ sĩ bên cạnh Lục Trần, chỉ có thể đích thân ra tay.
Đỗ Phi nhìn về phía Lục Trần, anh ấy cảm nhận được thực lực của ông già này quá mạnh, Lâm Thông thật sự không phải đối thủ của ông ta.
Lục Trần khẽ gật đầu, cũng biết rõ nội lực của Lục Hải Anh rất mạnh, Lâm Thông khó có thể chống đỡ.
Nhận được sự khẳng định của Lục Trần, Đỗ Phi ngay lập tức đứng che chắn ở phía trước Lục Trần.
Anh và Lục Trần quen biết hơn mười năm nên hiểu rất rõ hàm ý của Lục Trần.
Lục Trần nói đến mức độ này, tức là anh đã chuẩn bị tốt để náo loạn Lục gia một trận.
Nếu như không uống viên thuốc tiến hóa gen từ trước, đối mặt với kẻ mạnh như Lục Hải Anh, Đỗ Phi căn bản không dám ra tay.
Nhưng lúc này, anh có niềm tin tuyệt đối có thể đánh bại Lục Hải Anh.
“Xem ra, cậu thực sự đã quen với thói buông thả bên ngoài rồi, nếu bố cậu không dạy dỗ được cậu, vậy thì hôm nay ông năm đây sẽ dạy dỗ cậu tử tế.” Thấy Đỗ Phi chắn trước người Lục Trần, Lục Hải Anh nhếch môi, cười lạnh lùng.
Ông ta đã chuẩn bị ra tay dạy dỗ Lục Trần, không để tâm đến mấy vệ sĩ của Lục Trần.
Tuy nhiên điều khiên ông ta càng giận dữ là Lục Trần lại dám để vệ sĩ ra tay, đây chính là coi thường ông ta.
Lục Thiên Hành vẫn không nói lời nào, biểu hiện hôm nay của Lục Trần khiến ông không vui lắm.
Nói thế nào, Lục Trần cũng là con cháu của Lục gia, cho dù không phục phán quyết của gia tộc, cũng phải có thái độ đúng mực.
Hơn nữa đương nhiên ông không thể ép buộc Lục Trần giao Công nghệ Di Kỳ cho gia tộc khi chưa có sự đồng ý của Lục Trần.
Nhưng Lục Trần quá cứng rắn, cũng không xem Lục Hải Anh ra gì, hành vi này chính là đại nghịch bất đạo.
Lục Hải Anh là chú năm của ông ta, là ông năm của Lục Trần, bất luận thế nào, Lục Trần cũng không nên tranh cãi với Lục Hải Anh.
Nếu như thái độ của Lục Trần tốt hơn, ông nhất định sẽ ra mặt nói giúp Lục Trần.
Nhưng bây giờ Lục Trần lại còn muốn để vệ sĩ ra tay với Lục Hải Anh, vậy ông sẽ để Lục Hải Anh dạy dỗ Lục Trần trước rồi nói tiếp.
Ông cảm thấy Lục Trần trở nên vô lý như vậy cũng vì ông ta không giáo ɖu͙ƈ tốt từ nhỏ.
“Đừng phí lời nữa, ra tay đi, tôi cũng muốn xem thử thực lực của Lục gia các người có mạnh như miệng hay không.” Đỗ Phi mỉa mai.
“Oắt con, muốn chết!” Bị Đỗ Phi chế nhạo, Lục Hải Anh vô cùng tức giận, giơ tay đánh một đấm về phía Đỗ Phi.
Trong chớp mắt, chỉ thấy luồng sức mạnh kinh người, nhanh chóng lao về trước mặt Đỗ Phi.
Lục Hải Anh đang muốn giết người, cú đánh này của ông ta ít nhất đã dùng tám phần lực, ông ta muốn giết chết Đỗ Phi.
Nếu là Lục Trần, ông ta sẽ không ra tay nặng như vậy, dù sao cũng chỉ muốn dạy dỗ Lục Trần một chút thôi.
Nhưng ông ta cảm thấy, Đỗ Phi chỉ là vệ sĩ của Lục Trần mà lại dám khiêu khích ông ta, thật sự đáng chết!
Rầm!
Đối mặt với đòn hiểm của Lục Hải Anh, Đỗ Phi không hề né tránh.
Ngược lại, thay vì tránh thoát anh đưa tay phải lên tạo thành nắm đấm, sải bước, đón lấy chiêu thức của Lục Hải Anh.
Tốc độ ra tay của hai người rất nhanh, hai cú đấm va vào nhau, phát ra tiếng nổ chói tai nhức óc, mọi người chăm chú quan sát, chỉ thấy Đỗ Phi và Lục Hải Anh đồng thời lui lại phía sau.
Nhưng điều khiến họ chấn động là Lục Hải Anh lại lùi hơn năm bước mới dừng lại.
Mà Đỗ Phi chỉ lùi về sau có một bước.
Mặc dù chỉ là một chiêu, nhưng thực lực hai người đã phân cao thấp rõ ràng.
Người bên phía Lục Trần chẳng có cảm giác gì, đều thấy truyện Đỗ Phi đánh thắng Lục Hải Anh là chuyện hợp tình hợp lý.
Nhưng đám người bên Lục Hải Anh lại nhìn chằm chằm vào Đỗ Phi, vẫn không dám tin.
Lục Hải Anh là người mạnh thứ năm của Lục gia, thế mà còn không bằng một vệ sĩ bên cạnh Lục Trần?
Chuyện này truyền ra ngoài, chẳng phải sẽ thành trò cười cho thiên hạ sao?
Nhưng chuyện rành rành trước mắt.
Ông ta bị một vệ sĩ bên cạnh Lục Trần dùng một chiêu đánh bại.
Tuy rằng không bị thương, nhưng ông ta biết Đỗ Phi chưa dùng toàn lực, nếu đánh tiếp, ông ta không phải là đối thủ của Đỗ Phi.
Lục Thiên Hành đứng bật dậy.
Ông ta sững sờ nhìn Lục Trần, cuối cùng cũng hiểu được thực lực của Lục Trần là thế nào.
Thì ra bên cạnh nó có sức mạnh đỉnh cao, chẳng trách nó không xem Lục gia ra gì.