Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Ông Bố Siêu Phàm (Ông Bố Bỉm Sữa Siêu Cấp)

Lúc này, Lục Trần vẫn rất bận rộn.

Cuộc đại kiến thiết này mọi người đều đang làm trong tuyệt vọng.

Không ai biết bao giờ sẽ gặp cái gọi là The Sweepers và Ác Ma tộc.

Vậy thì, bọn họ chỉ còn cách nhanh chóng nâng cao trình độ khoa học kỹ thuật, không ngừng mở rộng lực lượng vũ trang thì mới có thể chiến thắng trong lần đụng độ trong tương lai.

Đúng lúc này, đoạn tin nhắn đột nhiên xuất hiện trêи máy tính điều khiển chính của tàu Hi Vọng, hơn nữa cũng giống với tin tức lần trước, không cần phiền dịch mà tự nó đã đổi sang tiếng Hán.

Mãi hơn ba tiếng đồng hồ sau Lục Trần mới đọc được tin nhắn này.

Lúc nhận được tin này, anh ngẩn ra trong phòng hạm trưởng, sắc mặt thậm chí còn trắng bệch.

Nhân loại cuối cùng vẫn gặp phải một nền văn minh ngoài hành tinh lớn mạnh hơn.

Hơn nữa, những tin mới vẫn không ngừng được gửi đến.

"Đây là tàu thăm dò tuần tra số 387 thuộc phi đội tinh vực số 3 của liên minh Guardian. Nếu bạn là một nền văn minh đủ thông minh, bạn nên biết rằng tôi là bất khả chiến bại.”

“Cùng tôi trở về, liên minh sẽ cung cấp cho các bạn một nơi an toàn để các bạn sinh tồn. Nếu như kháng cự, tôi sẽ tiêu diệt toàn bộ hạm đội của bạn, sau đó hủy diệt toàn tộc chủng tộc các bạn."

"Tôi cho bạn thời gian một phút, lựa chọn thế nào do bạn tự quyết định."

"60."

Tâm trí kiệt xuất giúp Lục Trần nhanh chóng vực lại tinh thần.

Điều anh ấy nghĩ đến đầu tiên chính là tìm ra đoạn tin nhắn này đến từ đâu.

"59."

Nhưng chưa đến 1 giây sau, anh nhanh chóng từ bỏ suy nghĩ tìm kiếm tung tích của đối phương. Đoạn tin nhắn lần này với đoạn tin nhắn tự xưng là liên minh Guardian lần trước là giống nhau, không biết đến từ đâu, không tìm được bất cứ dấu vết nào.

Hơn nữa, đoạn tin nhắn lần này không phát trêи diện rộng, mà là được truyền đến có chủ đích. Điều này cho thấy đối phương quả thực đã phát hiện ra được tung tích của nhân loại.

Lục Trần không có thời gian để kinh ngạc hay để khϊế͙p͙ sợ.

Đối phương chỉ cho thời gian 1 phút, vậy trong 1 phút đồng hồ này anh bắt buộc phải tìm ra phương án có thể thực hiện được.

Hơn nữa sắp không kịp rồi, anh cũng không thể thông báo cho những người khác cùng đến thảo luận.

Anh chỉ có thể dựa vào phán đoán của bản thân mà đưa ra quyết định.

Quy phục… hay là chống cự?

Nếu chống cự thì sẽ chống cự thế nào?

Đây là lần thứ 2 Lục Trần nghe đến tên liên minh Guardian này rồi.

Có điều trong lần phân tích trước đây, anh cho rằng trong vũ trụ tối đen kia thứ gọi là liên minh không thể tồn tại, có điều bây giờ xem ra dường như anh nên thay đổi suy nghĩ của bản thân một chút.

"Theo lý mà nói, hình thức của 'liên minh' có hai loại, một là các nền văn minh cùng chung sống hòa bình, nếu như vậy thì sự ngưng tụ giữa các nền văn minh sẽ lớn mạnh, cũng chứng minh tốc độ phát triển khoa học kỹ thuật của những nền văn minh này sẽ xuất hiện tính bình quân, cũng chính là không có quá nhiều sự phân biệt về năng lực.”

“Loại thứ hai chính là kẻ mạnh sẽ làm chủ. Nếu như là loại hình thức này thì có đến 90% là trình độ khoa học kỹ thuật của các nền văn minh sẽ không có tính bình quân, khoảng cách sức mạnh là cực kỳ lớn."

"Liên minh Guardian là loại nào tạm thời không thể xác định. Nhưng bất luận là loại nào, nếu nhân loại chống cự thì tỷ lệ chiến thắng cũng vẫn rất thấp, dường như là không có."

Lục Trần nhanh chóng đưa ra kết luận.

"52…"

Thời gian đã trôi qua 8 giây rồi.

"Phản kháng không được vậy thì chỉ còn quy thuận thôi."

“Nhưng nếu không phản kháng, thì bọn chúng sẽ đưa nhân loại tới nơi giam cầm.”

“Nhân loại làm sao có thể thích ứng với vận mệnh bị giam cầm chứ?"

"Nếu như bị giam cầm vậy thì sẽ bị hạn chế rất nhiều, cũng mất đi năng lực phát triển khoa học kỹ thuật, vậy thì nhân loại cơ bản sẽ không có hi vọng trốn thoát hoặc là quật khởi lên!"

"48…" Đoạn tin nhắn lạnh như băng vẫn tiếp tục được phát.

"Trong tình huống này, tàu Hi Vọng cũng không thể bỏ chạy được, chỉ có hai lựa chọn là quy thuận hay chống cự mà thôi! Quy thuận, sẽ phải nhận sự giam cầm vĩnh viễn, chống cự thì có khả năng đến 99,9% là sẽ bị tử vong hết!”

“Tại Mahler Gobi, nhân loại đã trải qua bao nhiêu khổ nạn như vậy mà vẫn không tìm ra được một nơi an toàn để sống yên ổn, cái thứ này từ đâu chui ra không biết!"

Vào giây phút này, Lục Trần thật sự có một cảm giác bức xúc đến muốn chửi thề.

"42…"

"37…"

Lục Trần cấp tốc suy nghĩ tìm ra một con đường sống.

"31…"

"Mẹ kiếp, liều mạng đi! Cho dù có chết cũng phải chết cho oanh liệt!"

"Đường đường là nhân loại làm sao có thể chịu để kẻ khác giam cầm chứ?"

Vào đúng lúc này Lục Trần đã hạ quyết tâm liều mạng một trận quyết chiến.

Đồng thời, đích thân anh ra một mệnh lệnh cao nhất cho Đỗ Phi, quân đội lập tức chuẩn bị trạng thái sẵn sàng đợi lệnh chiến tranh cấp tốc.

Sau đó anh lựa chọn một vài lãnh đạo cấp cao quan trọng như Tạ Vĩ Hào, Đỗ Phi, Vương Duy, v.v, cùng họ mở một cuộc họp trực tuyến.

Trong buổi họp, anh trực tiếp nói rõ nhân loại đang phải đối mặt với một nguy cơ vô cùng lớn, bảo bọn họ lập tức yêu cầu tất cả nhân loại trở về tàu Hi Vọng, tàu Hi Vọng chắc chắn chỉ có cách vừa đánh vừa lui mà thôi.

Sau khi nghe được Lục Trần thông báo, tất cả mọi người đều vô cùng kinh hãi.

Có điều nghĩ đến vũ trụ rộng lớn này, mọi người nhanh chóng hiểu ra.

Chỉ là, kẻ địch phải đối diện lần này rõ ràng mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với tộc Dwarf, nhân loại bây giờ mặc dù đã thành công bước vào nền văn minh vũ trụ cấp 3 rồi, nhưng thật sự có thể trở thành đối thủ của nền văn minh ngoài hành tinh đó sao?

Hơn nữa, cũng không có ai biết được thủ đoạn tấn công của đối phương.

Nhưng có thể dự đoán trước được thủ đoạn tấn công của kẻ địch này tuyệt đối sẽ vượt qua ngoài tưởng tượng của nhân loại.

Tất cả những gì nhân loại làm được bây giờ rất có khả năng sẽ công cốc rồi.

Nhưng nếu như đã quyết định chiến đấu, vậy thì đành nghe theo vận mệnh đi, cho dù là vận mệnh hư vô mờ mịt kia có tồn tại hay không thì cũng cứ làm thật tốt chuyện của mình đã rồi tính.

Như vậy cho dù có thất bại cũng không còn gì hối tiếc.

"Chúng ta trước tiên phỏng đoán một chút về thủ đoạn tấn công của đối phương cũng các biện pháp phòng bị!"

Sau khi đám người Tạ Vĩ Hào đi lo liệu chuyện mà ông ta phải làm, Lục Trần và bên quân đội đứng đầu là Đỗ Phi cùng vài đại tướng khác cùng nhau bàn bạc.

"Đầu tiên, đối phương chắc chắn tuyệt đối đã nắm chắc nền văn minh di chuyển siêu vận tốc ánh sáng cùng với phương pháp liên lạc khoảng cách siêu xa!"

“Mà tốc độ di chuyển siêu vận tốc ánh sáng trong hệ thống lí luận của chúng ta ít nhất chính là hành trình nhảy vọt, nhưng tôi không cho rằng trình độ di chuyển của đối phương chỉ dừng lại ở hành trình nhảy vọt.”

“Vậy thì, rất có khả năng đối phương đã nắm được những khoa học kỹ thuật hành trình siêu cấp như kỹ thuật lỗ sâu hay nhảy vọt không gian.”

“Nếu như là những khoa học kỹ thuật này thì nhân loại chúng ta cứ đợi để bị tiêu diệt thôi, hoàn toàn không có khả năng chống trả."

Lục Trần từ từ phân tích nói.

Càng phân tích thì càng kinh hãi, trong lòng không có một chút phần thắng nào.

"Được rồi, nếu như các bạn đã đưa ra quyết định như vậy, vậy thì đừng trách tôi vô tình, cứ đợi bị hủy diệt đi."

Đúng lúc này, Lục Trần quay lại nhìn màn hình máy tính trung ương thì đột nhiên nhìn thấy đối phương lại gửi đến một dòng tin nhắn nữa.

Dòng tin nhắn này vừa đến đã khiến tinh thần anh bị kéo căng đến cực điểm.

Đối phương khi nào sẽ tấn công đến?

Nhấn Mở Bình Luận