Rất nhiều người trong gia tộc nghe xong đều nghi hoặc, nhưng một vài người lớn tuổi nghĩ lại, bọn họ lờ mờ nhớ ra, chập tối năm đó, một con trăn khổng lồ màu đen, đột nhiên trườn đến, khi mọi người chưa kịp phản ứng, quấn lấy Trương Quân khi đó còn nhỏ lẩn vào hang độc, thế gia Trọng Cảnh huy động toàn bộ nguồn lực gia tộc, mới có thể cứu được một mạng anh ta về, khiến cho anh ta như hiện nay, bệnh tật đầy mình!
Nếu không, một đứa bé chưa đến hai tuổi, lại là cháu đích tôn của thế gia Trọng Cảnh, sao có thể bị rơi vào một nơi như hang độc chứ?
Hơn nữa thông qua sự hận thù sâu sắc phát ra từ Trương Quân lúc này, bọn họ bỗng nhiên tỉnh ngộ, sợ rằng con trăn khổng lồ màu đen trước mặt này, chính là con trăn đã quấn Trương Quân đi vào hai mươi năm trước!
Nghĩ đến đây, sắc mặt của nhiều người trong gia tộc Trọng Cảnh đột nhiên thay đổi, trong hang độc, những thứ không phải kịch độc không thể vào bên trong!
Con trăn khổng lồ đó, hai mươi năm trước đã sống trong hang độc, trải qua hơn hai mươi năm, độc tính, không biết đã mạnh lên đến mức nào?
Chẳng trách những con độc trùng khác trong hang độc, nhìn thấy Hạng Tư Thành có khí thế quân nhân trên người đều nhượng bộ rút lui, nhưng con trăn khổng lồ này lại không sợ hãi, sau mấy chục năm lắng đọng, sợ rằng độc tính của nó, đã trở nên vô cùng đáng sợ! Nhớ quay lại đọc tiếp tại T*amlinh2*47.c*om nha
“Quân à! Lùi lại, cháu không phải là đối thủ của con trăn khổng lồ đó!”
Trương Học Tâm lo lắng, hét lên!
Dù sao đi nữa, Trương Quân cũng là chi chính của thế gia Trọng Cảnh, Trương Học Tâm không thể trơ mắt nhìn anh ta đi vào chỗ chết mà không quan tâm!
Ai ngờ, Trương Quân giống như không nghe thấy, vẫn đứng ở chỗ đó, không chút động lòng!
Trương Học Tâm cắn răng, chuẩn bị ép buộc lôi anh ta ra khỏi hang độc, vào lúc này, phía sau, vang lên một giọng nói u ám: “Chú ba, chú định làm cái gì?”
Quay đầu nhìn lại, thấy Trương Trạch Thành đeo dải băng treo tay, khuôn mặt nham hiểm đang bước đến.
Trương Học Tâm không nghĩ gì, liền nói: “Chỗ Trương Quân đang đứng quá nguy hiểm, chú phải kéo nó về!”
“Chú ba!”
Đáy mắt Trương Trạch Thành hiện lên tia ác độc, khóe miệng nham hiểm nhếch lên, thâm trầm nói: “Có một vài kẻ muốn tự đi tìm cái chết, thì để bọn nó đi chết đi là được rồi, chú tuổi đã cao, mấy việc không liên quan đến mình, quản ít đi thì tốt hơn!”
“Nhưng mà, cậu ấy là con trưởng của thế gia Trọng Cảnh...”
“Ha ha…anh ta là con trưởng, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ chết, đợi anh ta chết rồi, ai sẽ là người nắm quyền của thế gia Trọng Cảnh, chú hẳn là người biết rõ?”
Trong lòng Trương Học Tâm chấn động!
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!