Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Ông bố toàn năng - Nhậm Kiến Tường

 

Hai người quan sát phía trong sơn động, bọn họ cảm thấy đôi mắt của mình dường như bị sơn động to lớn này nuốt trọn, sợ hãi không dám xem nữa, vội vàng rút lui.  

 

Trong động, Nhậm Kiến Tường vừa đi vừa niệm pháp quyết, cố gắng hấp thu linh lực ở đây.  

 

"Hửm?"  

 

Đột nhiên anh phát hiện ra càng đi vào sâu bên trong linh lực càng tinh khiết.  

 

Trên trái đất anh chưa từng thấy linh lực ở đâu tinh khiết như thế này.  

 

Chẳng lẽ trong đây có Tụ Linh Trận?  

 

Nhưng không thể như thế được! Với trình độ của người trên trái đất hiện tại, căn bản không thể dựng được Tụ Linh Trận.  

 

Không phải vì Tụ Linh Trận khó dựng mà vì những vật liệu của Tụ Linh Trận thật sự rất khó tập hợp.  

 

Tuy không hiểu nhưng bước chân của Nhậm Kiến Tường vẫn rất nhanh và dứt khoát.  

 

Nếu linh lực ở đây dồi dào như vậy thì lần này anh nhất định phải đạt tới cảnh giới Trúc Cơ.  

 

Lúc Nhậm Kiến Tường sắp tới huyệt động thì đột nhiên phía trước phát ra một ánh sáng chói mắt, Nhậm Kiến Tường kinh ngạc, chẳng lẽ trong động còn có động tiên?  

 

Nhậm Kiến Tường nhanh chóng thích ứng với luồng ánh sáng đó.  

 

Anh phát hiện ra ánh sáng đó có màu lam nhạt, hơn nữa còn giống gợn sóng, từ từ truyền ra bên ngoài.  

 

"Đây? Đây là…"  

 

Nhậm Kiến Tường nhìn chăm chú, thấy có rất nhiều nguồn sáng, không biết là thứ gì.  

 

Bước lại gần anh ngạc nhiên thốt lên: "Đây là linh lực…"  

 

Nhậm Kiến Tường thực sự không hiểu, linh lực luôn trong trạng thái khí, lúc ẩn lúc hiện, vậy mà có thể tạo thành ánh sáng ở trong động, rốt cuộc chuyện này là như thế nào?  

 

"Grào grào…"  

 

Lúc này bỗng có âm thanh lạ vang lên.  

 

Nhậm Kiến Tường định thần lại, luồng ánh sáng trước mặt anh bắt đầu chuyển động.  

 

Nhậm Kiến Tường không dám manh động, anh nâng cao tinh thần cảnh giác chú ý về phía thứ kia.  

 

"Đây… đây là… thú Tụ Linh?", Nhậm Kiến Tường nhận ra thứ phía trước nhưng không dám tin vào mắt mình.  

 

"Grào grào…"  

 

Lúc này thứ kia đã đứng thẳng lên.  

 

Nó có hình dáng giống một con chó!  

 

Có lẽ đã nghe thấy thắc mắc của Nhậm Kiến Tường, nó mở miệng gào vài tiếng như muốn trả lời anh.  

 

Lần này Nhậm Kiến Tường có thể khẳng định rằng những thứ kia chính là thú Tụ Linh.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận