Tiếng động lớn ở đại sảnh đã khiến Tần Vũ và mọi người chú ý, anh ấy bước ra đại sảnh: "Làm cái gì đấy, đây không phải chỗ cho mấy anh gây sự".
"Cậu là ông chủ của Song Diệp phải không?", Ngô Tuấn nhếch mép rồi nói với người nhân viên: "Đám nhân viên của cậu lề mề quá, tôi giúp cậu dạy dỗ, người anh em qua đây, tôi có chuyện muốn giải quyết với Song Diệp của cậu đấy".
"Anh đừng có mà quá đáng!"
Tần Vũ tức giận, thấy Ngô Tuấn anh ấy không biết nói gì: "Đây là nhân viên của tôi, tôi không cần biết anh có việc gì, mong anh tôn trọng người khác".
Ngô Tuấn hời hợt nói: "Vậy thì làm sao? Cậu là ông chủ của Song Diệp phải không, thằng nhóc nào là thằng đã đuổi người anh em của tôi ra khỏi đây vậy?"
Thấy Ngô Tuấn nói vậy Tần Vũ đã hiểu lại sao mình lại chọc phải đám người này.
"Trần Thiếu Phong phái các anh tới đây sao?", Tần Vũ hừ lạnh.
Thấy bảo vệ của công ty cũng vừa tới nơi, Tần Vũ có chút lo lắng: "Sao anh không đi hỏi Trần Thiếu Phong đấy, xem thằng cha đó tới đây làm cái gì? Hắn phái các anh tới đây gây sự phải không?"
"Đúng vậy, nhưng thấy công ty các cậu cũng có vẻ làm ăn được đấy, chắc không thiếu tiền đúng không, hay là mỗi tháng các cậu đưa cho tôi ba triệu, tôi và anh em của tôi sẽ làm bảo vệ cho các cậu, thấy thế nào?", Ngô Tuấn híp mắt lại nói.
"Ba triệu? Sao anh không đi cướp ngân hàng luôn đi!"
"Cái gì vậy trời, bảo vệ của công ty chúng ta lương mỗi tháng cũng chỉ hơn mười nghìn tệ, đây đòi hẳn ba triệu tệ! Đúng là ngáo giá mà!"
"Nhưng nhìn bọn họ đi, bảo vệ công ty chúng ta làm sao so được, nếu không sao bọn họ dám chạy tới đây…"
…
Nhân viên trong sảnh chính lập tức bàn tán sôi nổi.
Tần Vũ cũng giận tím người, không biết nên nói gì.
Nhưng Tần Vũ chắc chắn sẽ không đưa cho đám người kia ba triệu.
Đám người Ngô Tuấn chỉ muốn đến đây để trấn lột, nếu nhẫn nhịn đưa tiền thì sau này bọn chúng sẽ càng hống hách.
Mặc dù đối với bọn họ ba triệu không là cái gì, chỉ hai ba hôm là có thể kiếm lại được.
Nhưng Song Diệp sẽ không nhường bước, Tần Vũ cũng vậy.
"Xem ra giám đốc Tần không muốn hợp tác với chúng tôi rồi!"
Ngô Tuấn hừ lạnh một tiếng.
Dường như đã suy đoán được kết quả, Ngô Tuấn cũng không nhiều lời nữa, hắn vung tay lên ra hiệu cho đám đàn em đập phá hết tất cả mọi thứ ở đây.
Đám đàn em kia lập tức hung hăng như gà cắt tiết, giơ ống tuýp trong tay lên đập đồ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!