Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Ông bố toàn năng - Nhậm Kiến Tường

 

Nhậm Kiến Tường hừ lạnh một tiếng, Diệp Yến biết anh nói đúng nên cũng không nói thêm nữa, bế Diệp Uyên Thư đi sang một bên.  

 

Lúc này, người đàn ông vừa ngã dưới đất cũng đã bò dậy, nhìn chằm chằm Nhậm Kiến Tường bằng ánh mắt căm thù.  

 

"Mẹ kiếp! Sống bao nhiêu năm rồi, chưa bao giờ có ai dám đánh tôi cả!”  

 

Người đàn ông nhăn mặt, vừa nói vừa hoằm hoằm nhìn Nhậm Kiến Tường, hệt như muốn ăn tươi nuốt sống anh vậy!  

 

Mọi người xung quanh cũng tản dần ra, chỉ đứng bên cạnh nhìn, không dám tiến lên trước ngăn lại.  

 

Dù gì thì cánh tay của người đàn ông này cũng rất săn chắc, chỉ cần tung một cú đấm thì người thường chắc chắn sẽ không chịu nổi.  

 

"Chỉ dựa vào chân tay nhỏ bé của cậu mà dám một mình đấu với tôi sao, đúng là chán sống mà!”  

 

Người đàn ông không nói nhiều, nhân lúc Nhậm Kiến Tường không chú ý liền giáng một cú đấm.  

 

Ngay lập tức, người xung quanh cũng ồ lên, ánh mắt đầy lo lắng đổ dồn về phía Nhậm Kiến Tường.  

 

"Bố ơi, cố lên!”  

 

Đứng cách đó không xa, Diệp Uyên Thư khẽ cổ vũ cho Nhậm Kiến Tường.  

 

Người đàn ông cứ tưởng rằng cú đấm của mình có thể đánh gục được Nhậm Kiến Tường, thậm chí còn mường tượng ra cảnh anh nằm sõng soài dưới đất, đầy nhục nhã.  

 

Nào ngờ, Nhậm Kiến Tường lại có thể né được cú đấm đó.  

 

Không những né kịp mà anh còn thoắt ẩn thoắt hiện, chỉ trong phút chốc đã xuất hiện ngay sau lưng hắn ngay lúc hắn còn chưa kịp phản ứng lại.  

 

Ngay lập tức, người đàn ông hoảng hốt, đứng ngây tại chỗ.  

 

Trong lúc mơ màng, hắn còn thấy Nhậm Kiến Tường lấy tay bám chặt vào vai hắn.  

 

Và rồi, tiếp sau đó, vai của hắn hệt như bị bóp nát, đau dữ dội, hắn ngã khụy xuống đất đầy thê thảm, mất hết hình tượng.  

 

"Đau quá! Đau quá..."  

 

Người đàn ông hệt như một con giun đất, quằn quại liên tục, nhưng không hề làm giảm được cơn đau ở vai.  

 

Cậu bé mập mập đang ngồi ngây người bên cạnh, nước mắt ngắn nước mắt dài, liên tục gọi bố.  

 

Nhậm Kiến Tường ngồi xuống, trước ánh mắt đầy sợ hãi của cậu bé, anh khẽ ấn tay vào trán cậu bé, ghé sát người lại rồi khẽ nói.  

 

"Lần sau cháu còn dám làm vậy thì cháu sẽ bị đánh thảm hơn thế này đấy!”  

 

"Hic!”  

 

Cậu bé òa khóc.  

 

Anh đứng dậy, thản nhiên nhìn bọn họ môt jcasi rồi quay người dắt vợ con rời đi.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận