Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Ông bố toàn năng - Nhậm Kiến Tường

 “Bố, bố không sao chứ?”  

 

“Hừ, đừng gọi tao là bố”.  

 

Ngô Dũng ngồi trên ghế không hài lòng đáp.  

 

“Tao suýt nữa đã bị bác sĩ mà mày mời đến hại chết rồi, mày còn muốn đuổi thần y đã cứu sống tao ra ngoài! Cái thằng bất hiếu này”.  

 

Nghe thế, Ngô Thiên Hựu như bị vả một cái thật đau, khó tin nhìn Nhậm Kiến Tường.  

 

“Anh ta… rõ ràng có làm gì đâu”.  

 

“Cậu chủ Ngô!”  

 

Vũ Hàn Thảo suýt thì bật cười.  

 

“Nếu không nhờ anh Nhậm thì hôm nay tôi và anh không thoát khỏi con đường chết, hơn nữa ông Ngô nhờ vào cây châm vàng của anh Nhậm duy trì mạng sống mới cứu được về”.  

 

“Anh nghĩ dựa vào cái gì? Dựa vào tên sát thủ suýt nữa hại chết cả nhà mà anh mời về sao? Hay là dựa vào bản lĩnh nhát cáy lúc gặp nguy hiểm của anh?”  

 

Ngô Thiên Hựu bị Vũ Hàn Thảo nói đến không thể ngẩng đầu lên được.  

 

Nhậm Kiến Tường khẽ kho mấy tiếng, Vũ Hàn Thảo mới để ý đến ánh mắt thất vọng đến cực độ của Ngô Dũng.  

 

Cô ấy nhận ra đây là chuyện nhà của người ta, dù Ngô Thiên Hựu không có bản lĩnh thế nào cũng không đến lượt mình dạy bảo.  

 

“Cậu Nhậm, lần này nhờ có cậu cứu tôi, nếu không cả nhà chúng tôi đã chết không còn ai rồi, chỉ là không biết nên trả ơn cậu thế nào”.  

 

Ngô Dũng không phải là người vong ơn bội nghĩa, vừa mong bồi thường cho Nhậm Kiến Tường, đồng thời cũng mong bịt miệng anh.  

 

Nhậm Kiến Tường thầm vui mừng, không kiêng nể gì đưa ra yêu cầu anh muốn gương Càn Khôn của ông ta.  

 

Ngô Dũng sửng sốt.  

 

“Gương Càn Khôn?”  

 

Ngô Dũng cười lắc đầu: “Xem ra cậu Nhậm đến là vì cái này, nhưng nếu cậu đã cứu tôi thì dĩ nhiên tôi sẽ đáp ứng yêu cầu của cậu”.  

 

“Căn phòng ngủ thứ ba trên lầu, vào phòng mở tủ thứ hai ngăn kéo đầu tiên bên tay trái, trong đó có gương Càn Khôn, cậu Nhậm tự mình tìm đi”.  

 

Ngô Dũng không tiện đi lại, biệt thự nhà họ ngô lại có rất ít người giúp việc, thế nên Nhậm Kiến Tường tự lực cánh sinh, không lâu sau đã tìm được gương Càn Khôn.  

 

“Bố, chẳng phải cái gương này là cho con sao? Trước đó con đã tìm một chuyên gia thẩm định đồ cổ, ông ta nói cái gương này ít nhất có giá mười triệu tệ, sao bố lại đưa cho anh ta?”  

 

“Thằng vô dụng!”  

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận