Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Ông bố toàn năng - Nhậm Kiến Tường


 

Trong phòng, ông cụ Vũ khẽ thở dài.  

 

"Lúc trước cậu cứu tôi một lần, giải quyết được chuyện của gia đình tôi, nhưng vậy thì đã sao chứ? Nếu tôi chết đi, chúng nó sẽ tìm mọi cớ để giành lấy toàn bộ tài sản nhà họ Vũ".  

 

Nhậm Kiến Tường không nói gì nhưng trong lòng cực kỳ khó chịu.  

 

"Này! Anh làm gì vậy, tôi nói cho anh biết, anh đừng có mà tùy tiện xông vào, ông nội còn đang ở trong đó đấy!", ngoài cửa, Vũ Hàn Thảo đanh giọng quát.  

 

Nhậm Kiến Tường cũng hơi cuống, nhìn dáng vẻ già nua của ông cụ Vũ, anh bèn đồng ý nhận lời.  

 

"Được rồi, tôi đồng ý, từ giờ về sau tôi sẽ trợ thủ đắc lực của nhà họ Vũ, giúp Vũ Hàn Thảo quán xuyến mọi chuyện của nhà họ Vũ cho thật tốt".  

 

Nói rồi, Nhậm Kiến Tường lại ngập ngừng chốc lát rồi nói tiếp: "Nhưng tôi chỉ có một yêu cầu, sau khi Vũ Hàn Thảo hai mươi tám tuổi, tôi sẽ ủng hộ việc cô ấy rời đi, giúp Tiểu Tường trở thành chủ nhà họ Vũ, ông không được ép buộc cô ấy, bắt cô ấy cả đời ở nhà họ Vũ".  

 

Ông cụ Vũ nhìn anh chằm chằm, gật đầu đáp: "Cậu mới là bạn tốt của con bé Vũ Hàn Thảo! Cậu đỡ tôi đứng dậy đi, kiếp sau, nhà họ Vũ sẽ đền áp công ơn cho cậu thật hậu hĩnh!"  

 

Nhậm Kiến Tường cũng biết với sức khỏe hiện giờ, ông cụ Vũ không gắng chịu được lâu nữa, anh vẫn tăng chân khí lên, cố gắng để ông cụ Vũ có thể đi lại được.  

 

“Cảm ơn cậu!", ông cụ Vũ được Nhậm Kiến Tường dìu ra đến cửa, kéo cửa ra rất dứt khoát.  

 

Vũ Mạc Sầu nhíu mày, nhìn về phía vai của Vũ Hàn Thảo hệt như muốn đánh nhau với cô ấy.  

 

Sau lưng còn có một đoàn người, đều là thuộc hạ của Vũ Mạc Sầu.  

 

"Ai mà lại láo xược ở đây? Đúng là tôi có bệnh nhưng chưa chết đâu!", ông cụ Vũ mượn chân khí của Nhậm Kiến Tường quát lên.  

 

Vũ Mạc Sầu sững người, buông tay ra.  

 

Thấy ông cụ Vũ vẫn còn khỏe, khóe mắt Vũ Hàn Thảo ngấn lệ, đỏ ửng, vội chạy tới đỡ ông cụ: "Ông à, bọn họ bắt nạt cháu!"  

 

“Cháu yêu, đừng sợ!", ông cụ Vũ khẽ xoa tay vỗ về Vũ Hàn Thảo, nói tiếp: "Ông đã nghe thấy cả rồi".  

 

Đám người Vũ Mạc Sầu ai nấy cũng đều tỏ vẻ thấy vọng.  

 

“Nào, đi tìm Tiểu Tường, kêu tất cả người nhà họ Vũ tới đây đi", ông cụ Vũ vừa ho vừa nói.  

 

Đám người Vũ Mạc Sầu quay sang nhìn nhau, trong lòng có linh cảm sắp có chuyện không hay.  

 

Chẳng bao lâu sau, người nhà họ Vũ đã tập trung đông đủ ở phòng khách, ngơ ngác nhìn nhau, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.  

 

“Hôm nay tôi gọi mọi người đến đây là để thông báo một vài chuyện", ông cụ Vũ ngồi ở chỗ ngồi cao nhất, vừa ho vừa nói.  

 

Vũ Mạc Sầu đứng ở một bên, vẻ mặt vô cùng khó coi.  

 

"Ông à, chẳng phải ông đang bệnh nặng sao? Sao ông không nghỉ ngơi đi, lại cố dậy làm gì? Làm vậy không tốt cho sức khỏe đâu?"  

 

Một cô gái khá xinh đứng bên cạnh không kìm lòng được mà chen lời, ông cụ Vũ khẽ nắm chặt lấy cổ tay Nhậm Kiến Tường.  

 

Ông cụ định nhân cơ hội này để xem ai là người đáng tin, ai là người cần phải giải quyết.  

 

"Đúng vậy, nhưng kẻ già nua sắp chết như tôi cũng không thể nào bỏ mặc cả nhà họ Vũ này được, có một vài chuyện, trước khi nhắm mắt xuôi tay, tôi phải bàn giao lại cho rõ".  

 

Ông cụ Vũ ho vài tiếng, cầm khăn tay đã dính máu che miệng.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận