Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Ông bố toàn năng - Nhậm Kiến Tường

 

"Ông ơi, cháu nhất định sẽ quản lý nhà họ Vũ thật tốt, không để ông thất vọng!"  

 

Nhậm Kiến Tường đứng bên cạnh yên lặng nhìn, không nói gì, không kìm được mà vo chặt tay thành nắm đấm.  

 

"Cái gì! Cậu là phó gia chủ nhà họ Vũ sao?"  

 

Về đến công ty, sau khi nghe được tin này, Tần Vũ vô cùng kinh ngạc, sau đó cũng mừng thầm!  

 

"Vậy thì tốt quá! Từ giờ trở đi có thể ngang nhiên đi lại ở nhà họ Vũ rồi!"  

 

“Tốt cái đầu cậu ấy!", Nhậm Kiến Tường không nói gì, gõ cho Tần Vũ một cái.  

 

"Tại sao lại đánh mình, mình nói có sai đâu?"  

 

Tần Vũ ôm đầu oan ức, nói: "Cậu nghĩ mà xem, giờ cậu là chủ tịch tập đoàn Song Diệp, lại còn là phó gia chủ nhà họ Vũ, hai danh phận này đã đủ có tiếng nói rồi!"  

 

Nhậm Kiến Tường vẫn lặng nghĩ về tình cảnh hiện giờ của nhà họ Vũ, không khỏi thở dài lo lắng.  

 

"Cậu thì biết cái gì, nếu nhà họ Vũ cứ mãi như thế này, cho dù Vũ Hàn Thảo và mình có bản lĩnh đến mấy thì cũng không có cách nào trị được đám người nhà họ Vũ!"  

 

"Kệ đi, không nói nữa!"  

 

Trong lòng Nhậm Kiến Tường nóng như lửa đốt.  

 

"À, nhắc mới nhớ, chẳng phải cậu đang ở cùng với Trương Thiên Thu à? Dạo gần đây như nào rồi?"  

 

Vừa nhắc tới chuyện này, Tần Vũ liền hét toáng lên!  

 

"Cậu mau tha cho mình đi! Trương Thiên Thu là một tên bệnh hoạn, lầm bầm từ sáng tới tối, không biết nên nói gì nữa!"  

 

Tần Vũ sắp khóc tới nơi!  

 

"Cậu biết không, Trương Thiên Thu mắc bệnh cưỡng chế, đồ đã nhiều lại còn đòi sắp xếp cho ngay ngắn, ngày ngày dọn dẹp, xếp đồ, mình sắp không chịu nổi anh ta rồi!"  

 

Nhậm Kiến Tường thấy Tần Vũ than vãn vậy, trong lòng cũng vui lên không ít.  

 

"Cậu còn cười được à?"  

 

Tần Vũ tức đến muốn ói, sau đó chợt nghĩ ra điều gì đó bèn lấy điện thoại ra cho Nhậm Kiến Tường xem, nói: "À, lâu rồi cậu chưa về nhà nhỉ, lần trước Thư Thư có nhắn tin cho mình, nói là mong cậu về nhà sớm, mẹ con bé không vui thì phải!"  

 

Sắc mặt của Nhậm Kiến Tường ngay lập tức trở nên nghiêm túc, anh nghĩ chốc lát rồi trả điện thoại cho Tần Vũ: "Mình biết rồi, tạm thời cậu cứ mặc anh ta đi, anh ta sẽ dọn đi sớm thôi!"  

 

Tần Vũ gật đầu.  

 

Buổi tối, Nhậm Kiến Tường ôm một con gấu bông lớn và một hộp trang sức nhỏ, ấn chuông trước cửa nhà anh.  

 

Anh cũng thoáng ngửi thấy mùi thơm của thức ăn, đoán là nhà đang nấu cơm.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận