Nhưng hắn vẫn không phục, quay đầu nhìn hội phó Trần: "Hội phó Trần, tôi chỉ muốn vào học hỏi thôi, anh Nhậm lợi hại như vậy chắc sẽ chỉ dạy cho tôi một chút chứ, sau này cũng có thể giúp đỡ hội phó Trần mà!"
"Cái này…", hội phó Trần thật ra vẫn phải nể mặt Diệp Tri Thu, ông ta quay đầu lại nhìn Tần Vũ đầy khó xử.
Tần Vũ vẫn chưa lên tiếng, Ngô Tuấn ở bên cạnh thấy vậy liền đổ thêm dầu vào lửa: "Hội phó Trần, tôi nghe nói đây là người mà ông phải chữa khỏi, nhưng ông nghĩ cho kỹ, nếu người này vào làm phiền sếp Nhậm chữa trị, nếu có xảy ra chuyện gì thì…"
"Cái gì!", hội phó Trần và bác gái bên cạnh đang ngủ gà ngủ gật lập tức giật mình.
"Không được!", hội phó Trần lập tức từ chối: "Tri Thu, nếu cậu muốn học tôi có thể sắp xếp thầy giỏi cho cậu, nhưng chuyện này cậu tuyệt đối không được nhúng tay vào!"
"Cậu là cái thá gì chứ! Cậu chữa cho chồng tôi lâu như vậy mà vẫn nằm liệt giường! Bây giờ lại còn muốn vào trong làm loạn! Cậu không coi tôi ra gì đúng không!", Bác gái la lối om sòm nói Diệp Tri Thu không ra thể thống gì.
Hắn không dám nhắc tới việc muốn vào trong nữa.
Nhậm Kiến Tường thở phào nhẹ nhõm.
Anh tập trung vận chuyển chân khí nhưng đột nhiên lại cảm thấy có vấn đề.
Chuyện gì vậy?
Sao mạch máu lại bị tắc vậy?
Nhậm Kiến Tường chau mày, muốn thử dùng chân khí khơi thông mạch máu.
Chân khí vừa đi qua thì Nhậm Kiến Tường lại cảm thấy có gì đó không đúng.
"Phụt!", Tiểu Phùng đột nhiên nôn ra rất nhiều máu không thể dừng lại được.
"Chuyện gì vậy!"
Nhậm Kiến Tường lập tức hoảng loạn, tay chân loạn xạ định cầm máu lại thì lại phát hiện ra vừa rồi anh không thấy được nguồn gốc chất độc là ở sau cục máu đông bị chặn trong mạch máu này.
Thảo nào anh không tài nào phát hiện ra được đầu mối, thảo nào tên Diệp Tri Thu kia cũng không phát hiện được, thì ra là bị cục máu đông kia chặn rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!