Cùng một vấn đề, Nhậm Kiến Tường có thể giải quyết nó một cách đơn giản, nhưng anh ấy lại phá hỏng nó.
“Sếp Tần!”
Lúc này, thư ký văn phòng vội vàng chạy đến.
“Sao thế? Cô cẩn thận chút, mang giày cao gót còn chạy nhanh như vậy!”
Thư ký đầy vẻ lo lắng nói: “Người mấy hôm trước gây ồn ào trước cửa công ty chúng ta lại tới rồi!”
Tâm trí Tần Vũ như muốn nổ tung.
Người thư ký nói đến là Diệp Tri Thu.
Anh ấy cũng đã nghe Nhậm Kiến Tường kể về chuyện này, nói rằng tên kia đang lợi dụng điều này để uy hiếp tập đoàn Song Diệp, điều này thật khiến người ta ghê tởm.
Nhưng dù thế nào thì cũng không thể để tên kia tiếp tục gây rối trước cửa công ty, nếu không còn ra thể thống gì nữa?
Tần Vũ vừa định ra mặt giải quyết thì một bàn tay đặt lên vai anh ấy: “Đã xảy ra chuyện gì?”
“Thằng nhãi lần trước! Chính là Diệp Tri Thu! Thật kinh tởm! Bây giờ hắn lại gây loạn ở công ty!”, Tần Vũ thật sự không muốn chuyện này ảnh hưởng đến thời gian nghỉ ngơi của Nhậm Kiến Tường, nên chỉ có thể không ngừng than thở.
Nhậm Kiến Tường suy nghĩ một lát rồi nói: “Rất đơn giản! Để mình đối phó với hắn là được, cậu yên tâm đi!”
Sau đó, Nhậm Kiến Tường cầm áo khoác treo trên tường rồi cùng thư ký đi xuống tầng.
Diệp Tri Thu quả thực đang gây náo loạn ở cửa, ăn nói cũng rất khó nghe: “Nhậm Kiến Tường, chẳng phải anh dùng tiền mua chuộc bà bầu đó sao! Đừng tưởng tôi không biết, anh là tên gian thương!”
Cô thư ký đi theo Nhậm Kiến Tường nghe vậy không khỏi nhíu mày, có vẻ như vô cùng ghét Diệp Tri Thu.
“Sao thế, Tiểu Chung? Trước đây tính tình của cô tốt lắm mà! Sao lại phải tức giận vì loại người này chứ!”, Nhậm Kiến Tường mỉm cười trấn an thư ký Tiểu Chung.
Tiểu Chung là sinh viên tốt nghiệp một trường đại học nổi tiếng, rất có năng lực, tính tình cũng rất tốt, vậy mà lúc này trên mặt đầy vẻ chán ghét.
“Loại người gì vậy chứ!”, Tiểu Chung lẩm bẩm: “Rõ ràng đã giải thích rồi! Còn đến đây gây rối! Đây chẳng phải là cố ý sao?”
Nhậm Kiến Tường mỉm cười, không nói gì.
Tu cũng không thể chịu đựng nổi nữa.
“Một thần khí như tôi cũng không chịu nổi nữa! Người này với anh hùng bàn phím có gì khác nhau chứ?”, Tu uất ức nói.
Nhậm Khiến Tường thấy vô cùng thích thú: “Ồ! Cậu cũng biết anh hùng bàn phím là gì à?”
“Bản… bản thần khí cũng biết lên mạng!”, Tu thì thào nói, sau đó công kích Diệp Tri Thu: “Yên tâm đi! Tôi xe qua số mệnh của hắn rồi, cũng chẳng tốt đẹp gì!”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!