Thật ra bệnh này cũng dễ giải quyết, bệnh của lão nguyên soái kết hợp với những vết thương cũ sẽ làm quá trình chữa bệnh chậm đi nhiều.
Hơn nữa đa số mạch máu đều có hiện tượng tắc nghẽn, chỉ cần khai thông rồi điều dưỡng cẩn thận là sẽ khỏi bệnh.
"Thằng ngu Diệp Tri Thu! Nếu làm phẫu thuật thật thì lão nguyên soái chắc chắn không sống tới ngày mai!"
Nhậm Kiến Tường lắc đầu, anh cầm lấy một túi truyền dịch ở trong xe dụng cụ của y tá, anh bóc túi truyền dịch ra trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người để lộ ra đầu kim và ống dẫn dịch.
Sau đó Nhậm Kiến Tường cắm ống tiêm vào trong dung dịch cồn, lấy ra kim bạc đã được chuẩn bị từ trước.
"Thiên Long Thần Châm!", viện trưởng Ngô cũng là một chuyên gia Đông y, ông ta cũng có những nghiên cứu nhất định về các phương pháp châm cứu, thấy bộ châm đó mắt ông ta sáng rực lên.
"Viện trưởng! Thiên Long Thần Châm là cái gì?"
Tần Vũ không hiểu, dù gì anh ấy cũng nhiều năm tìm hiểu Đông y những vẫn không thể nhớ rõ từng phương pháp châm cứu.
"Cậu xem kim bạc mà cậu ấy cầm kia, ba kim dài và mười hai kim ngắn, kim dài là dùng cho các huyệt vị quan trọng, ngắn là để ngăn chặn khí huyết, tập hợp khí huyết lại một chỗ".
Viện trưởng vừa nói vừa tỏ vẻ mừng rỡ.
"Bao nhiêu năm qua tôi chưa nhìn thấy thanh niên nào sử dụng được phương pháp châm cứu này, phương pháp này chỉ những nhân tài đã nghiên cứu rất nhiều năm mới sử dụng được thôi!"
Diệp Tri Thu ở bên cạnh nghe vậy nhưng trong lòng không phục, hắn mở to mắt chăm chú nhìn từng hành động của Nhậm Kiến Tường.
Nhậm Kiến Tường làm đúng theo những gì viện trưởng nói, anh đâm ba cây kim bạc dài vào phần đầu của bệnh nhân, mọi người vô cùng kinh ngạc.
Sau đó dưới phần cổ của bệnh nhân đột nhiên đỏ hết cả lên.
Sau đó anh lại lấy kim bạc khác đâm vào cổ bệnh nhân, một lúc sau một bên cánh tay của bệnh nhân sưng lên như chân lợn.
"Anh ta đang làm gì vậy?"
Diệp Tri Thu hét lên, mọi người lại nhìn hắn với ánh mắt khinh bỉ, đã đồng ý là giữ im lặng rồi mà còn lớn tiếng như vậy.
"Anh ta làm như vậy sẽ khiến mạch máu của bệnh nhân không thể lưu thông, đến lúc đó tình trạng sẽ càng nguy hiểm hơn!"
Viện trưởng lắc đầu, nói một câu thâm thúy: "Chưa chắc!"
Tiếp theo trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Nhậm Kiến Tường đặt một ngón tay lên cổ tay bệnh nhân lặng lẽ truyền chân khí.
Bàn tay kia thì rút ống tiêm ra, đặt vào tĩnh mạch trên cánh tay bệnh nhân.
Một dòng máu đục ngàu chầm chậm chảy ra.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!