“Nhìn qua là biết công ty thẩm mỹ Bảo Lệ đó là công ty sản xuất dây chuyền, không cần thiết phải so đo với bọn họ", Long Thiên Ngạo cứ tưởng Nhậm Kiến Tường nhỏ mọn, hay để bụng.
Nhậm Kiến Tường lại không nghĩ vậy, nói: "Họ thích làm ầm chuyện thì mặc họ, nhưng nếu có thể chữa khỏi cho cô gái có làn da tổn thương kia thì lại là một chuyện tốt!"
Long Thiên Ngạo im lặng một lúc.
"À, bố tôi bảo tôi hỏi anh, thuốc trị liệu mà lần trước anh ký thỏa thuận với bố tôi làm tới đâu rồi?"
Đây mới là mục đích chính của Long Thiên Ngạo khi gọi điện thoại đến.
“Vẫn đang trong quá trình nghiên cứu điều chế, trước mắt vẫn đang thử nghiệm", Nhậm Kiến Tường vẫn rất bình thản: "Thiên Ngạo, anh cần gấp à?"
Long Thiên Ngạo không hề giấu giếm, nói luôn: "Biên giới hay xảy ra chuyện, bố tôi không yên tâm nên mới giục anh đẩy nhanh tiến độ".
Nhậm Kiến Tường đồng ý, cúp điện thoại sau đó lại gửi tin nhắn cho bộ nghiên cứu bên kia.
Thời gian mà Lưu Đức Nhân hẹn với Nhậm Kiến Tường là một ngày sau, bởi vì chuyện này xuất hiện trên bảng tìm kiếm nhiều nhất, cho nên có không ít người quan tâm.
Nhiều kênh truyền thông mang máy quay đến phía ngoài Đông y đường, chờ cô gái có da thịt thối rữa trong tin đồn.
Khi Nhậm Kiến Tường đến nơi, ở hiện trường đã đông nghịt, không ít người cũng đến hóng chuyện.
Tần Vũ đi theo Nhậm Kiến Tường, thấy vậy cũng cau mày.
“Lúc này, phụ nữ khắp thế giới đều đã biết làn da cô gái này ra sao rồi, rõ ràng cô gái này là bệnh nhân, nhưng lại bị người ta coi như công cụ thu hút sự chú ý, quá xấu xa”.
Nhậm Kiến Tường bất đắc dĩ thở dài, tránh đám người đi vào Đông y dược đường.
Nhưng điều anh hoàn toàn không ngờ là sự vững vàng cương trực của dược Đông y dược đường thấp hơn không biết bao nhiêu lần so với tưởng tượng của họ.
Cho dù bên trong dược đường cũng có không ít bệnh nhân đang khám bệnh, máy quay của hai kênh truyền thông nhà nước vẫn đặt ở cách đó không xa như cũ.
"Vì tiền, bọn họ đúng là điên rồi!", Nhậm Kiến Tường khẽ lắc đầu.
Lưu Đức Nhân là một ông lão tóc hoa râm, ông ta không có mặt mũi hiền lành như những ông lão bình thường khác, cũng không đầy vẻ chính trực giống như Long Hạo Nhiên, mà có phần hèn hạ bỉ ổi.
Tần Vũ luôn luôn tin tưởng tướng do tâm sinh, nhìn thấy ông già có dáng vẻ thế này, anh ấy lập tức núp ở sau lưng Nhậm Kiến Tường.
Tần Vũ nói khẽ: "Người này có dáng vẻ lấm la lấm lét thế này, thật sự là chuyên gia đáng tin cậy sao?"
Nhậm Kiến Tường không kịp ngăn cản Tần Vũ.
Họa từ trong miệng mà ra!