"Biết tại sao tao lại nói mày như vậy không? Vì mày đáng chết!", người đàn ông mặc áo đen vênh váo nói.
Nhậm Kiến Tường nghe ra được ý khác trong câu nói đó, anh tự hỏi người đàn ông anh chưa từng gặp trước mặt này là ai mà lại căm thù anh đến vậy.
Nhưng cho dù đối phương có là ai, dám chọc vào anh thì chỉ có hối hận.
"Tao là Chu Hãn, chú của Chu Tử Hào", người đàn ông kia lạnh lùng nói.
"Tôi không quan tâm ông là ai, tôi khuyên ông nên xin lỗi tôi ngay lập tức", Nhậm Kiến Tường không biến sắc nhưng trong lòng hơi kinh ngạc.
"Cháu trai tao mất tích, tao đã điều tra rồi, trước khi thằng bé mất tích có xích mích với mày, chuyện thằng bé mất tích chắc chắn có liên quan đến mày".
"Ông có chứng cứ gì không?"
"Tạm thời thì không có, nhưng mày yên tâm, sẽ có người trừng phạt mày sớm thôi, hôm nay tao dạy dỗ mày trước, cho dù mày có gây ra vụ mất tích của cháu tao hay không thì tao cũng phải cho mày biết đắc tội với nhà họ Chu thì mày phải chết", Chu Hãn nhe răng cười độc ác.
Nhậm Kiến Tường lắc đầu, anh không biết gã Chu Hãn này lấy tự tin ở đâu ra nữa, trong mắt anh, nhà họ Chu chẳng là cái thá gì.
"Mày tên là Nhậm Kiến Tường đúng không, con ả trà xanh Diệp Yến kia được Chu Tử Hào để ý là phúc phần của nó, vậy mà nó lại chọn mày, đúng là mèo mả gà đồng".
Nhậm Kiến Tường tức giận trợn trừng mắt, trong mắt anh gã Chu Hãn không khác người chết là bao.
"Tao muốn chọc tức mày đấy, không phục thì sống mái với nhau một trận đi, mày có dám không?", Chu Hãn ngông cuồng hét lên.
Lúc này càng ngày càng nhiều phụ huynh vây lại xem, thấy hai người như nước với lửa, không biết là có chuyện gì xảy ra.
"Kia không phải là Chu Hãn nhà họ Chu sao? Nhìn có vẻ như muốn đánh nhau với người ta nhỉ!"
"Ôi giời! Bình thương gã Chu Hãn này cũng có hiền lành gì đâu, coi như thanh niên kia xui rủi chứ gã Chu Hãn này là quán quân Taekwondo ba năm liên tiếp thành phố Hoa Tây đấy".
…
"Hai phụ huynh đang làm gì ở đây vậy?"
Lúc này, cô giáo Lâm từ văn phòng bước ra thấy bầu không khí có chút kỳ lạ, vội vàng bước tới.
"Mọi người nghe rõ rồi nhé, thằng nhóc này muốn đấu võ với tôi, còn nói là muốn sống mái một trận, mọi người ở đây làm chứng cho tôi đấy nhé".
Chu Hãn lớn tiếng nói, rồi nhìn cô giáo Lâm cười nhếch mép nói: "Cô Lâm, nếu cô vẫn muốn làm cô giáo thì tôi khuyên cô đừng lo chuyện bao đồng, cô biết bản lĩnh của tôi rồi đấy".
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!