Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Ông bố toàn năng - Nhậm Kiến Tường



 

“Người anh em, ghê đấy, sao bây giờ cậu lại trâu bò như vậy, tôi thấy hình như cậu cái gì cũng biết”.

 

Tần Vũ cũng không nhịn được mà tán thưởng.

 

Anh ta ngày càng không hiểu được Nhậm Kiến Tường nữa rồi.

 

“Đường Lỗi, đừng dùng chút tiền kia ra khoe khoang nữa, nếu như tiền ăn một bữa cơm mà tôi cũng không có thì tôi còn tới tham gia họp lớp sao?”

 

Nhậm Kiến Tường rút từ trong túi ra tấm thẻ bạch kim anh mở ở ngân hàng Phú Nghiệp, bình thản nói.

 

“Tôi cũng chẳng thiếu chút tiền này”.

 

“Thẻ bạch kim?”

 

Không biết là ai kinh hô lên một tiếng, lúc này mọi người mới nhìn thấy tấm thẻ trong tay Nhậm Kiến Tường lại chính là thẻ bạch kim của ngân hàng Phú Nghiệp, đó là thứ mà chỉ có tỷ phú cực giàu mới có thể sở hữu.

 

“Hoá ra Nhậm Kiến Tường lại giàu có như vậy! Không ngờ người thành công nhất lớp mình lại là cậu ấy”.

 

Ánh mắt của Lý Mai cũng trở nên xám xịt, vốn dĩ cô ta muốn nịnh nọt Đường Lỗi, giờ thì cô ta mới phát hiện ra hình như bản thân đã đưa ra một quyết định sai lầm, tiền đồ của Nhậm Kiến Tường tuyệt đối không ít hơn so với Đường Lỗi.

 

Đường Lỗi đanh mặt, những thứ mà hắn khoe khoang đều không sánh bằng Nhậm Kiến Tường, điều này khiến trong lòng hắn cực kỳ khó chịu, nhìn thấy Lý Mai bên cạnh thì lại càng buồn bực hơn.

 

“Cô đừng đến làm phiền tôi! Cách tôi xa ra một chút”.

 

Không ngờ thái độ của Đường Lỗi đối với mình lại thay đổi chóng mặt như vậy, Lý Mai tự giác lùi ra sau hai bước, bây giờ hình như cô ta mới là người mất mặt nhất.

 

“Hân Di, cậu vẫn chưa ăn cơm nhỉ? Mình mời cậu”.

 

Nhậm Kiến Tường nhớ ra Tô Hân Di đến sau, có thể vẫn chưa ăn cơm.

 

“Mình ăn rồi”.

 

Đối diện với sự quan tâm của Nhậm Kiến Tường, Tô Hân Di đột nhiên cảm thấy hơi căng thẳng.

 

Nhìn thấy Nhậm Kiến Tường đối tốt với Tô Hân Di như vậy, Lý Mai đột nhiên thấy hơi hối hận, ngay từ đầu cô ta đã đứng nhầm phe, nếu như ban nãy cô ta nói giúp cho Nhậm Kiến Tường vài câu thì tình cảnh bây giờ sẽ không tới mức như này.

 

Thế nhưng cô ta cứ không chịu mở to mắt ra nhìn, lựa chọn nịnh bợ loại người như Đường Lỗi, cuối cùng bản thân còn bị mất mặt như thế, hồi còn đi học tính khí của Nhậm Kiến Tường rất tốt, đối với bạn bè thì càng không có gì để nói, nghĩ tới những điều này, Lý Mai hối hận tới mức tự tát lên mặt mình một cái.

 

Không có ai để tâm tới những cảm xúc này của Lý Mai, bây giờ đã lâm vào cục diện bế tắc, đương nhiên sẽ có người đứng ra nói mấy câu hoà giải.

 

“Đều là bạn học cả, có cái gì đáng để làm quá lên đâu! Lát nữa còn phải tới quán karaoke Khải Ca để hát nữa chứ! Bạn học cả mà, đừng làm khó nhau nữa”.

 

Người lên tiếng chính là lớp trưởng thời đại học – Lý Thành.

 

“Ban nãy sao không thấy cậu ra mặt nói câu nào thế?”

 

Tô Hân Di bắt đầu nhại lại, Nhậm Kiến Tường bật cười xoa lên đầu Tô Hân Di.

 

“Cậu vẫn giữ cái dáng vẻ này!”

 

Nói xong, Nhậm Kiến Tường lập tức nhớ ra giờ đã không còn là thời đại học nữa, anh bối rối thu cánh tay lại, Tô Hân Di mặt đỏ tới tận mang tai, không khí nhất thời trở nên hơi mập mờ.

 

Tần Vũ không hề nhìn thấy cảnh tượng này, chỉ lẩm bẩm một câu: “Quán karaoke Khải Ca ư?”

 

“Sao thế?”, Nhậm Kiến Tường hỏi.

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận