Nói xong mới nhìn thấy người tới không phải quản lý mà là một đám người không quen biết, nhưng sau khi nhìn thấy bọn họ đều là đám người nhỏ bé không quen biết thì sắc mặt Chu Hạo liền trở nên khó coi.
“Tiểu Điệp! Anh đến rồi!”
Nhìn thấy Lạc Tiểu Điệp, Tần Vũ không nói nhiều lời mà xông thẳng tới bên cạnh Lạc Tiểu Điệp, đẩy hai tên đàn em kia ra, sau đó bảo vệ Lạc Tiểu Điệp phía sau lưng mình.
“Sao loại chó mèo nào cũng có thể tới đây gây sự thế? Mấy người có biết tôi là ai không?”
“Cậu… cậu chủ Chu?”
Đường Lỗi quen biết Chu Hạo, nhất thời cũng hơi ngạc nhiên, bố hắn đã rất nhiều lần muốn hợp tác với nhà họ Chu, thế nhưng đều không được gặp mặt, không dễ gì mới có được một lần hợp tác, chính nhờ lần đó Đường Lỗi mới quen biết Chu Hạo.
“Đường Lỗi! Những người này là do cậu dẫn tới à? Nhà họ Đường mấy người không muốn tiếp tục hợp tác nữa phải không?”
Đường Lỗi nghe thấy lời này, lập tức cuống lên, vội vàng lên tiếng giải thích.
“Chuyện này không liên quan gì tới tôi, là bọn họ, cậu ta là bạn trai của cô gái này, tôi với cậu ta chỉ là bạn học, đi cùng qua xem thử, tôi cũng không biết cậu chủ Chu đang ở bên trong, nếu không sao tôi lại dám quấy rầy nhã hứng của cậu cơ chứ”, Đường Lỗi chỉ vào Tần Vũ và Nhậm Kiến Tường, nói.
Tần Vũ bảo vệ Lạc Tiểu Điệp sau lưng, Nhậm Kiến Tường và Tô Hân Di đứng bên cạnh, những bạn học khác cũng đứng xung quanh, bởi vì trước đây bọn họ là bạn học, thế nhưng thái độ này của Đường Lỗi khiến cho mọi người thấy hơi nghi hoặc, người có thể khiến cho Đường Lỗi khom lưng uốn gối như thế không thể có địa vị thấp kém được.
Lý Thành không khỏi thấy hơi hối hận vì sự liều lĩnh của mình, thử hỏi thăm dò: “Vị này là?”
“Ngay cả Chu Hạo nhà họ Chu mà cậu cũng không biết à? Sao có thể lăn lộn ở thành phố Hoa Tây này được thế?”
Bây giờ chính là lúc để bày tỏ lòng trung thành, Đường Lỗi đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.
“Cái gì? Đây là Chu Hạo, người thừa kế tương lai của tập đoàn Chu Thị sao?”
“Đúng thế, hiện giờ Chu Tử Hào không rõ tung tích, Chu Hạo đã là người đứng đầu của nhà họ Chu luôn rồi”.
Trong đám người vang lên những tiếng bàn luận rì rầm.
Lúc không ai chú ý tới, những bạn học kia liền đứng cách xa Tần Vũ và Nhậm Kiến Tường mấy bước, bọn họ không muốn động tới Chu Hạo, chỉ có Tô Hân Di vẫn đứng nguyên tại chỗ cũ.
Ánh đèn bên trong quán karaoke rất mờ ảo, hơn nữa còn có rất nhiều đèn flash, khiến người ta nhìn không rõ ràng.
“Đường Lỗi, cậu có thể bảo cậu chủ Chu nể mặt một lần không? Dù gì cô ấy cũng là bạn gái của bạn chúng ta”.
Lý Thành bây giờ vô cùng hối hận, anh ta đang nghĩ tại sao mình lại tổ chức buổi họp lớp này, bây giờ lâm vào thế bí, anh ta lại không thể không ra mặt nói vài câu.
“Cậu đừng nghĩ nữa, hôm nay quấy rầy nhã hứng của anh Chu, có thể cả nhà họ Đường của mình đều sẽ bị liên luỵ, còn muốn mình giúp hai tên phế vật kia, cậu cảm thấy có khả năng không?”