Chương 8: Vả vào mặt
“Tôi muốn đến nhờ cô giúp một chuyện, mà bảo vệ trước cửa không cho tôi vào”, Nhậm Kiến Tường mỉm cười lên tiếng.
“Người tên Triệu Dương này còn dặn bảo vệ của tập đoàn mấy người ra tay với tôi, vẫn may xương khớp trên người tôi cũng tương đối cứng, nếu không e là hôm nay phải vào bệnh viện nằm rồi”.
Nhìn thấy người bước tới là tổng giám đốc của tập đoàn, hơn nữa còn có dáng vẻ cực kỳ tôn kính Nhậm Kiến Tường, lần này hai tên bảo vệ thực sự bị doạ sợ mất mật, run rẩy đứng ở một góc không dám thở mạnh, sau khi tên bảo vệ mập nghe thấy mấy lời của Nhậm Kiến Tường thì suýt phun ra một ngụm máu. Cái gì mà vẫn may xương khớp trên người cứng chứ? Anh ta suýt thì bị đá chết toi luôn rồi.
“Hoá ra là cô Vũ, là tôi dặn bảo vệ làm như vậy, Nhậm Kiến Tường căn bản không xứng vào trong tập đoàn Thiên Vũ”.
Triệu Dương cung kính nói, trước đây Vũ Hàn Thảo đều sẽ nể mặt hắn vài phần, mặc dù Vũ Hàn Thảo có quen biết với Nhậm Kiến Tường nhưng hắn không tin Vũ Hàn Thảo sẽ đắc tội với mình chỉ vì Nhậm Kiến Tường.
“Mấy người được lắm! Sau này mấy người không cần phải tới tập đoàn Thiên Vũ đi làm việc nữa đâu!”
“Còn anh nữa, Triệu Dương, chỉ là một ngôi sao hạng ba thôi, nếu như anh đã động vào bạn của tôi thì chuyện hợp tác giữa tập đoàn và anh cũng huỷ bỏ luôn đi!”, Vũ Hàn Thảo thật sự nổi giận, chân mày nhíu chặt lại, gương mặt lạnh lùng.
Sắc mặt hai tên bảo vệ xám như tro tàn, nếu như cho bọn họ lựa chọn lại thì chắc chắn bọn họ sẽ không đắc tội với Nhậm Kiến Tường.
Triệu Dương ngồi bệt xuống đất, hắn không dám tin Vũ Hàn Thảo vì Nhậm Kiến Tường mà huỷ bỏ chuyện hợp tác với hắn thật, hắn biết bản hợp đồng đó tượng trưng cho điều gì.
Lượng fans hâm mộ trong tương lai của hắn vẫn phải nhờ tập đoàn Thiên Vũ tuyên truyền giúp hắn, hắn đã nhận được lời mời của mấy đạo diễn, đây đều là nhờ tập đoàn Thiên Vũ ra mặt mới có, bây giờ mà huỷ bỏ hợp đồng, hắn thật sự sẽ chẳng còn gì nữa, một ngôi sao hạng ba, muốn tự mình leo lên sẽ khó khăn tới mức nào, hơn nữa tập đoàn Thiên Vũ không cần hắn thì những tập đoàn khác sợ đắc tội với tập đoàn Thiên Vũ cũng sẽ chẳng đếm xỉa tới hắn nữa.
“Thần y Nhậm, anh tìm tôi có chuyện gì thế? Chúng ta vào trong phòng làm việc nói chuyện nhé!”, sắc mặt của Vũ Hàn Thảo đã khôi phục lại bình thường, gương mặt xinh đẹp quay sang cười nói với Nhậm Kiến Tường.
“Ok!”, Nhậm Kiến Tường nói, không quan tâm tới mấy người đang nằm la liệt trên mặt đất, sải bước đi qua cửa lớn của tập đoàn Thiên Vũ.
“Tập đoàn Thiên Vũ không hổ là công ty hàng đầu của thành phố Hoa Tây, bài trí rất có phong thái”, hai người Nhậm Kiến Tường đi tới phòng làm việc của Vũ Hàn Thảo, Vũ Hàn Thảo tự tay pha một ấm trà cho anh.
“Ồ! Người đàn ông đó là ai thế? Đây là lần đầu tiên tôi thấy sếp Vũ vui vẻ như vậy đó!”
“Chẳng lẽ bọn họ là tình nhân sao?”, nhân viên trong toà cao ốc bắt đầu bàn tán xôn xao.
“Đừng nói linh tinh, cũng không phải cô không biết mắt kén chọn của sếp Vũ cao tới độ nào, có nhiều người thầm thương trộm nhớ như thế mà cô ấy cũng chưa từng liếc nhìn lấy một lần, sao có thể thích một kẻ trông nghèo hèn như vậy chứ, mặc dù mặt mũi trông cũng ổn, nhưng chỉ có vẻ ngoài không thôi thì có tác dụng gì”.
…
Trong phòng làm việc của Vũ Hàn Thảo.
“Lần này tôi tới tìm cô là muốn nhờ cô giúp một chuyện”.
“Thần y, chuyện gì thế, tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức”.
Nhậm Kiến Tường gãi đầu, cười gượng nói: “Cô đừng mở miệng là thần y thần y nữa, gọi tôi bằng tên là được rồi”.
“Cô có biết nhà họ Diệp không, chuyện tôi đến tìm cô lần này có liên quan tới nhà họ Diệp”.
“Được, đại ca Nhậm!”, Vũ Hàn Thảo gật đầu nói, đương nhiên cô ấy từng nghe nói tới nhà họ Diệp, có một khoảng thời gian Diệp Yến của nhà họ Diệp và cô ấy từng được mệnh danh là hai đoá hoa vàng của thành phố Hoa Tây.
“Cũng không giấu gì cô, Diệp Yến nhà họ Diệp là vợ của tôi, bây giờ trong tay cô ấy đang có một dự án hợp tác hy vọng có thể hợp tác với tập đoàn Thiên Vũ”.
“Đại ca Nhậm đã có vợ rồi sao?”, Vũ Hàn Thảo lẩm bẩm một câu.
Cũng không biết tại sao khi nghe thấy thông tin này thì trong lòng cô ấy lại cảm thấy rất không thoải mái, chỉ có điều Vũ Hàn Thảo rất giỏi che giấu cảm xúc hụt hẫng của mình.
“Không thành vấn đề! Đại ca Nhậm là ân nhân cứu mạng của tôi, chút chuyện nhỏ này có đáng là gì đâu”.
“Vậy hai ngày sau phiền cô tới tập đoàn Vạn Nguyên một chuyến, nếu như cô xuất hiện thì sẽ càng có sức chấn động đối với bọn họ hơn”.
Nhậm Kiến Tường biết nếu như muốn Diệp Yến lấy lại công ty Vạn Nguyên vốn thuộc về mình thì buộc phải khiến cho người nhà họ Diệp biết được tầm quan trọng của Diệp Yến.
Sau khi nói xong, Nhậm Kiến Tường rời khỏi tập đoàn Thiên Vũ, bây giờ anh trở về thì nhất định phải bảo vệ thật tốt cho Diệp Yến, trả hết những gì anh nợ cô suốt mấy năm qua.
Anh nhất định phải điều tra rõ ban đầu là ai hãm hại Diệp Yến, anh sẽ không cho phép bất cứ kẻ nào làm tổn hại tới vợ của mình, mặc dù sau khi Nhậm Kiến Tường trở về tu vi của anh chỉ còn ở cảnh giới Tụy Thể Tam Trùng nhưng đối phó với người bình thường thì vẫn còn dư sức.
Ba ngày thấm thoắt trôi qua, trong ba ngày này, mặc dù Diệp Yến và Nhậm Kiến Tường cùng ngủ chung trên một chiếc giường nhưng hai người chẳng nói với nhau nửa câu, Diệp Yến ghét nhất là mấy người hay nói khoác, hơn nữa nếu như Nhậm Kiến Tường thua cuộc thì sẽ phải đánh đổi bằng chuyện lớn cả đời của cô.
“Yến Nhi! Yên tâm đi! Hôm nay Vũ Hàn Thảo sẽ đích thân tới nhà họ Diệp”.
Lúc này, hai người Diệp Yến và Nhậm Kiến Tường đã tới trước cửa chính công ty Vạn Nguyên, thấy dáng vẻ căng thẳng của Diệp Yến, Nhậm Kiến Tường lên tiếng an ủi.
“Nhậm Kiến Tường, có một khoảnh khắc nào đó em còn thật sự cho rằng anh đã thay đổi, trở thành một người biết chăm lo cho gia đình, không ngờ tới bây giờ anh vẫn còn nói mấy lời khoác lác này, Vũ Hàn Thảo có thân phận gì? Cô ấy sẽ tới tập đoàn Vạn Nguyên hay sao? Em khuyên anh đừng nằm mơ giữa ban ngày nữa”.
Diệp Yến hoàn toàn thất vọng về Nhậm Kiến Tường, trong lòng cô đã ra quyết định, nếu như ông nội cứ khăng khăng muốn ép cô lấy Chu Tử Hào thì cô sẽ tự rạch mặt mình. Chu Tử Hào cũng chỉ yêu thích gương mặt xinh đẹp của cô, nếu huỷ đi dung nhan, cô không tin Chu Tử Hào sẽ không bỏ qua cho mình.
Hai người đi lên tầng, sau khi đẩy cửa phòng họp ra, người nhà họ Diệp đều đã tới đông đủ, ông cụ nhà họ Diệp ngồi ngay chính giữa, hai mắt nhìn Nhậm Kiến Tường chăm chăm, trong ánh mắt mang theo vẻ ghét bỏ.
Kẻ vui mừng nhất trong số này không ai khác chính là anh họ của Diệp Yến – Diệp Siêu, hôm nay hắn muốn xem cảnh Nhậm Kiến Tường bò quanh nhà họ Diệp, hơn nữa vụ cá cược này là hắn cược với Nhậm Kiến Tường, tới lúc đó Nhậm Kiến Tường không còn bám dính lấy Diệp Yến cũng là nhờ công lao của hắn, nói không chừng hắn có thể từ phó chủ quản trở thành chủ quản cũng nên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!