Dị năng trung tâm là một không gian được xây dựng hoàn toàn bằng sức mạnh.
Vỏ ngoài không thể phá hủy, bên trong giống như từ trường đầy gió xoáy, nếu sức mạnh bên ngoài không đủ mạnh, đi vào sẽ sớm bị vỡ thành nhiều mảnh.
Nhưng nếu ngoại lực quá mạnh, dị năng trung tâm cũng sẽ có nguy cơ bị phá hủy, vì vậy những hành vi như Giải Dương mà đem ngoại lực vào trong trung tâm thực sự rất nguy hiểm.
Nhưng lúc này cậu không thể tìm ra cách tốt hơn để ăn thịt đồng loại và điều khiển hệ thống chống lại.
Cuối cùng cậu kéo mạnh và ném hệ thống đã được bao bọc vào dị năng trung tâm, rồi trực tiếp đóng lại.
Sau đó, cậu không những không mở khóa được khả năng bị phong tỏa của hệ thống mà còn điều khiển được nhiều dị năng ép hệ thống rời đi.
Cậu còn có một lợi thế rất lớn, đó là cậu có thể hấp thụ năng lượng của hệ thống trong thời gian thực và thu hồi nó để sử dụng cho riêng mình.
Mỗi một lần thăng cấp, trung tâm dị năng sẽ một lần nữa tràn đầy, mà hệ thống lại không cách nào hấp thu lực lượng của cậu, nó sẽ ngày càng yếu đi.
Ưu điểm này đảm bảo trong trò chơi giữa cậu và hệ thống, chỉ cần cậu không bị hệ thống đè bẹp, thì cuối cùng có thể ăn hệ thống một cách vững vàng.
Sau khi hệ thống được bao bọc và ném vào trong trung tâm, cảm giác bị phong tỏa tác động càng trở nên mãnh liệt hơn.
Dần dần, Giải Dương cảm giác được có một quả cầu lớn đang không ngừng xoay tròn mở rộng trong dị năng, dị năng bao vây quá khứ đang bị đối phương liều mạng đẩy lùi.
Giải Dương đã cố gắng làm xói mòn sức mạnh của hệ thống, nhưng không đạt được lợi ích gì.
Có vẻ như chỉ khi hệ thống hiện ra hình dạng của nó, các dị năng mới có thể hấp thụ nó.
Giải Dương bị hạn chế hơn, kiểm soát dị năng của mình trong khi chống lại quả bóng lớn vô hình trong khi cố gắng cắt quả bóng lớn từ trung tâm.
Hệ thống báo động lại vang lên.
[Cảnh báo … Cảnh báo! Phát hiện nguy hiểm! Mở rộng công suất ra … hủy, hủy… mở rộng … mở rộng … không thể … hủy, thất bại …]
Sau một tiếng vỡ gần như muốn nổ tung óc, quả cầu lớn đột nhiên phình to gấp đôi kích thước ban đầu nó và các cạnh trở nên sắc nhọn, có một số hành vi tấn công.
Dị năng trung tâm rung chuyển dữ dội, gây ra một cơn đau âm ỉ trong não.
Trong vô thức, Giải Dương tựa trán sâu hơn vào vòng tay của Cừu Hành, sau khi dị năng trung tâm ổn định, cậu học được hành vi của hệ thống, đồng thời biến các dị năng bao quanh hệ thống thành hình gai, mang theo lực đẩy mạnh mẽ đó tách về phía quả bóng lớn.
Đây là một cuộc chiến giằng co, hệ thống có ưu thế hơn.
Dị năng trung tâm của cậu bây giờ chỉ là cấp bốn, độ tinh khiết và mức độ đông tụ trong sức mạnh thực sự thấp hơn nhiều so với hệ thống không rõ nguồn gốc này.
Đầu tiên phải phá vỡ lớp bảo vệ ngụy trang của năng lượng bóng tối.
Cậu mạo hiểm thu lại tất cả các dị năng xung quanh cơ thể vốn được sử dụng để tạo ra một không gian khép kín, thả vào trung tâm dị năng, sau đó biến nó thành một quả bóng, lao vào trung tâm đang giằng co.
Trung tâm dị năng lại rung chuyển.
Phá vỡ hệ thống bị sốc và dừng lại trong một thời gian ngắn.
Chính là hiện tại!
Giải Dương chịu đựng sự khó chịu và biến lực của cậu đánh thành những lưỡi dao sắc bén.
Với sức mạnh của gió xoáy và xoáy nước trong trung tâm, cậu đâm sầm vào trung tâm đang giằng co!
[Hủy, Hủy … Báo!Cảnh sát—— ] Lực đẩy lùi trên quả cầu lớn đột nhiên bị loại bỏ và sau đó một nhóm năng lượng hắc ám bị năng lực này đâm vào một hình dạng kỳ lạ mờ nhạt xuất hiện.
Ra ngoài.
Giải Dương khống chế dị năng dính vào nhóm năng lượng hắc ám, điên cuồng ăn sạch sức mạnh của đối phương.
[Đâm … bị tấn công! Đang bị tấn công … Hệ thống tự bảo vệ lần đầu tiên không thành công, nó bắt đầu hoạt động lần thứ hai … Đâm đâm …]
Định chạy lần thứ hai? tưởng bở à!
Giải Dương có hai mục đích, dị năng thao túng tiếp tục phân chia quả cầu năng lượng hắc ám cùng với lực lượng vừa mới xuyên qua, đồng thời nén không gian tồn tại của nó lại.
[… Đâm … nhiễu … lần mở thứ hai không thành công … lần thứ ba … đâm …]
Nhóm năng lượng tối đang lờ mờ và dần thu hẹp lại.
Giải Dương không ngừng ăn mòn sức mạnh của nó, chỉ cảm thấy đại não vừa bị chấn động đang từ từ dịu đi, sức mạnh trong lõi càng ngày càng tràn đầy, có dấu hiệu nâng cấp mờ nhạt.
Không biết sau bao lâu, nhóm năng lượng bóng tối hoàn toàn thu nhỏ trở lại kích thước ban đầu, và dị năng trung tâm đột nhiên bắt đầu quay với tốc độ cao.
Một tiếng thông báo yếu ớt khác vang lên.
[Ngừng cố gắng.
Thống kê thiệt hại hệ thống … 80% … 75% … Phát hiện thế giới … không có thông tin … phát hiện liên kết tín hiệu với hệ thống chính … không kết nối … phát hiện trạng thái máy chủ … Không thể liên lạc … Đang bắt đầu bản tu bổ… Không thể bắt đầu, bản tu bổ bị lỗi.]
[Kết quả cuối cùng chỉ ra rằng hệ thống đã mất giá trị hoạt động, quy trình tự hủy được bắt đầu.]
Thanh âm của hệ thống đột nhiên trở nên cực kỳ rõ ràng, Giải Dương đồng thời cảm giác được năng lượng hắc ám đột nhiên chậm rãi xoay tròn.
Cậu nhận ra điều đó là sai, liền vội vàng tăng tốc ăn thịt nó, đồng thời giải phóng phong tỏa tuyệt đối lên nó, cho nó trực tiếp tiếp xúc với lõi sức mạnh, sau đó điều khiển tất cả lốc xoáy và xoáy nước trong trung tâm về phía bóng tối, cắt năng lượng và kéo đi!
Âm thanh của hệ thống lần nữa bị yếu đi, nhưng tốc độ quay của nhóm năng lượng hắc ám càng lúc càng nhanh.
Đồng thời, nhân lực cũng quay ngày càng nhanh, mờ mịt đạt tới trọng yếu nâng cấp.
[Diz… Chương trình tự phát nổ bắt đầu, đồng hồ tự phát nổ, mười … chín …]
Thực sự muốn nổ tung!
Giải Dương đột ngột mở mắt ra, sau đó lại nhắm lại, tích cực thúc giục dị năng đang quay cuồng, đẩy nhanh quá trình nâng cấp.
Nhanh hơn nào.
Chỉ cần gấp rút nâng cấp được dị năng trung tâm trước khi nhóm năng lượng bóng tối bùng nổ.
Với sự trợ giúp của nâng cấp, áp lực cường hóa và lực kéo xoáy sẽ đột ngột tăng lên trong thời điểm này, năng lượng bóng tối sắp bùng nổ sẽ bị vỡ tan.
Hệ thống này bị phá hủy hoàn toàn và quá trình tự phát nổ chấm dứt.
Cậu có thể chiến thắng trong cuộc chiến giằng co này.
[… Năm … Bốn … Ba ..]
Dị năng bắt đầu chấn động, Giải Dương bị đau đầu và gần như ngất đi vì đau đớn.
Cậu ép mình tỉnh táo, gần như bạo lực làm tăng sức mạnh trong dị năng trung tâm, không quan tâm lực lượng đột nhiên bành trướng ram
[Hai …]
Bùm.
Không tiếng động vù vù với nổ mạnh, mọi thứ trở thành một thước phim câm quay chậm.
Giải Dương nhắm mắt lại, nhưng cậu dường như nhìn thấy nhân cầu quang mang mãnh liệt vỡ nát tụ lại với nhau với tốc độ cao, sau đó nhanh chóng lớn lên và đông đặc lại, trở thành một quả cầu lớn hơn, đồng thời bắt đầu điên ảnh hấp thu toàn bộ sức mạnh có thể.
được hấp thụ xung quanh nó.
[Một … đâm nó.
]
Thế giới yên lặng.
Tất cả các cảm giác nóng cao và đau đớn trong não đã biến mất, dị năng trung tâm vẫn quay và hấp thụ ngoại lực, nhưng tốc độ đã trở lại đúng hướng.
“Giải Dương? Dương Dương, em bị sao vậy? sao em lại đổ mồ hôi? thấy khó chịu ở đâu vậy?”
Giải Dương mở mắt khi nghe thấy giọng nói, thấy Cừu Hành đã tỉnh dậy từ lúc nào, anh đang cau mày lo lắng và chạm vào trán của mình, cậu hài lòng mà cười mỉm một cái.
Cừu Hành có thể được trị liệu tốt hơn rồi.
“Em gặp ác mộng.” Cậu không biết mình có phát ra âm thanh gì hay không, cơn buồn ngủ do nâng cấp sức mạnh tràn ngập trên người cậu, theo bản năng giơ tay ra để ôm lấy Cừu Hành, chôn mình trong ngực của anh, nhắm mắt lại, cho anh biết tâm trạng mình đang rất tốt, “Lại buồn ngủ rồi, em ngủ đây… chúc ngủ ngon, con chuột của em.”
..
.
Ý thức của cậu đang ở giữa hỗn loạn thoải mái, có thứ gì đó mơ hồ vỡ nát, sáp nhập, cường hóa nâng cấp …thân thể chìm xuống đột nhiên, Giải Dương mở mắt ra, sau đó liền đưa tay lên che mắt.
Mặt trời chói chang quá.
“Em ấy bị sao vậy?”
“Ngài Cừu, bạn lữ của ngài chỉ là ngủ thôi, cậu ấy thực sự không có vấn đề gì.”
Giọng nói quen thuộc vừa không tin vừa nôn nóng: “Nhưng em ấy đã ngủ hơn mười giờ rồi.
Không có người bình thường ngủ lâu như vậy mà không tỉnh lại.
Tình trạng của em ấy giống như bị hôn mê vậy.”
Một giọng nói bất lực xa lạ: “Nhưng cơ thể bạn lữ của ngài quả thực không có vấn đề gì.
Những triệu chứng mà ngài đề cập như sốt và đổ mồ hôi không hề xuất hiện trên người cậu ấy.
Trên thực tế, một số người cực kỳ mệt mỏi thực sự có thể ngủ lâu như vậy…”
Giải Dương đã hoàn toàn tỉnh táo, phát hiện mình đang nằm trong phòng bệnh.
Cậu chống tay ngồi dậy, nhìn về phía âm thanh phát ra và gọi: “A Hành.”
Ngay khi cuộc trò chuyện dừng lại, cánh cửa phòng khép hờ bị đẩy ra.
Cừu Hành đi đến trước mặt Giải Dương như một cơn gió, vươn tay đè vai Giải Dương lên khắp người cậu, sau đó ngước mắt lên nhìn mặt cậu, vẻ mặt anh căng thẳng, như sắp có bão táp đến: “Em–”
Giải Dương lại skill cũ có tính công phá nặng của mình: “Em đói.”
Cừu Hành hít một hơi thật sâu.
Giải Dương nắm tay Cừu Hành xuống, nắm lấy rồi nhào nặn an ủi: “Em nghe lời anh và bác sĩ nói.
Hình như em đã ngủ lâu rồi? Có vẻ như thể lực của em ngày càng tốt hơn.
Lần này do với không quen với khí hậu mà ngủ lâu hơn một chút nhưng không bị sốt như trước nữa.
Em cảm thấy rằng nếu em phát triển theo nhịp điệu này, các triệu chứng của bệnh ‘không quen với khí hậu’ của em sẽ dần dần không còn xuất hiện nữa.”
“…”
Cừu Hành đột nhiên nắm chặt tay Giải Dương, kéo cậu vào lòng, ôm lấy cậu, xoa đầu cậu mạnh nói: “Đừng có giả ngu ngơ, tôi hỏi qua Giải Tu rồi, từ nhỏ đến lớn em có bị bệnh như này đâu, sau khi kết hôn với tôi mới— – ”
“Bỏ mê tín phong kiến, bắt đầu với em và anh” Giải Dương ngắt lời anh, ngẩng lên một chút và nhìn anh, “Hãy tin vào khoa học, anh không phải là Thiên Sát Cô Tinh, không được nghĩ về điều đó.”
Cừu Hành mím chặt môi rồi ôm Giải Dương một lần nữa, sau đó buông ra và quay lại nhìn vị bác sĩ đang ngu ngốc ở cửa nói, “Kiểm lại cho em ấy.”
Vị bác sĩ định thần lại và vội vã bước tới.
Kết quả kiểm tra của Giải Dương không hề ốm yếu, như bình thường.
Cừu Hành nhíu mày thật chặt, nhìn Giải Dương nước da hồng hào, lật xem kết quả khám nghiệm cũng không có vấn đề gì, anh đành phải chấp nhận Giải Dương thật sự chỉ ngủ một giấc, liền xuất viện.
Trên đường trở về khách sạn, Giải Dương nhìn Cừu Hành đang áp suất thấp, sau khi suy nghĩ xong, cậu quyết định thú nhận và nói: “Thực ra, em có một dị năng.
Mỗi khi em nâng cấp dị năng của mình thì nó sẽ khiến em khi nóng lên và ngủ sâu.
Nó đã được nâng cấp, có thể chữa khỏi bệnh cho anh nhanh hơn.”
“Nói linh tinh” Cừu Hành trừng mắt nhìn Giải Dương, nắm chặt tay cậu một lúc lâu, rồi đột nhiên nói: “Em tự mình gây áp lực cho bản thân…về Vinh Đỉnh, sau khi về tôi sẽ chọn cho em một phó phòng sớm càng tốt để giúp chia sẻ công việc, tôi cũng sẽ điều trị và giữ gìn sức khỏe … Dương Dương, tôi chỉ sống vì em, chỉ thuộc về em, đừng nghĩ về điều đó nữa.
Đừng bị những cơn ác mộng làm sợ hãi, em có thể không?”
Giải Dương dừng lại.
Vậy, anh ấy nghĩ rằng lần này cậu ngủ một giấc dài là do căng thẳng, kiệt sức và gánh nặng tâm lý quá mức mà bị ác mộng dọa sợ?
… Hừm, cũng đúng.
Cậu từ từ nắm tay anh và trả lời: “Đúng vậy.
Cừu Hành, anh cũng không được suy nghĩ linh tinh đâu nhé? Chúng ta phải tin vào khoa học, và khoa học cho chúng ta biết rằng em khỏe mạnh và anh nhất định sẽ khỏi bệnh.”