Edit by Táoo~
-----------------------
Trong không khí đều là mùi vị dâʍ mỹ tanh ngọt, trong phòng ngủ đáng yêu chậm rãi lan ra.
Hai người trên giường bốn mắt nhìn nhau, hô hấp dần đều.
Dung Giai thấy Vưu Thị Hoạ nhìn chằm chằm áo ngực anh đang nắm trong tay, mặt nhỏ lúc đỏ lúc trắng, dáng vẻ như muốn bùng nổ, vội vàng cất áo ngực sang một bên, chôn đầu vào trong ngực thơm tho mềm mại, ra sức cọ cọ.
"Bảo bối đừng tức giận, tối về anh giặt giúp em."
"Mau tránh ra!" Vưu Thị Hoạ đỏ mặt làm ra vẻ tức giận, đưa tay nhéo tai anh kéo người trong ngực ra, "Cút đi rửa mặt mau, sắp muộn rồi!"
Dung Giai bị nhéo nhe răng trợn mắt, còn chưa từ bỏ ý định muốn hôn cô, Vưu Thị Hoạ ghét bỏ anh vẫn chưa đánh răng, tránh trái tránh phải cũng không được, cuối cùng còn bị hôn đến cả mặt đầy nước miếng của ai đó.
Cuối cùng, thiếu nữ đã bị Dung Giai chọc tức muốn nổ tung, một cước đá lăn anh xuống giường, sau đó ai kia mới hậm hực xoa mông đi rửa mặt.
"Cút sang phòng khách đi!" Vưu Thị Hoạ cầm gối ném anh, giọng nói nuông chiều, "Em cũng phải rửa mặt!"
Gối đầu mềm mại ném lên người một chút cc không đau, thậm chí bởi vì ngữ khí của cô mà khiến Dung Giai muốn cười, nhưng không muốn khiến tiểu bảo bối tức giận, anh vẫn làm bộ bị ném cả người lảo đảo, nghiêng ngả đi tới phòng cho khách.
Mấy chục năm sau này, nếu mỗi sáng tỉnh lại đều thấy mèo con ngọt ngào này thật tốt, nghĩ lại trái tim như muốn nở hoa, Dung Giai vừa đánh răng vừa cười ngây ngốc, dáng vẻ miệng đầy bọt cực kì ngu ngốc, còn suýt nữa sặc nước.
Chờ hai người xong xuôi, thời gian đã không còn sớm.
Vưu Thị Hoạ cẩn thận kiểm tra miệng vết thương của anh một lần, xác định không có việc gì mới cùng nhau đi học.
Tuy rằng thời gian rất gấp nhưng Dung Giai vẫn kéo cô đi ăn sáng, dù sao cô cũng bị huyết áp thấp, bụng rỗng có khả năng sẽ ngất xỉu, anh cũng không muốn cô bị như vậy.
Hai người nắm tay nhau đi trên đường, dưới vô số đôi mặt chăm chú bước vào cổng trường, Dung Giai không màng sự từ chối của Vưu Thị Hoạ nhất quyết phải đưa cô vào phòng học, Vưu Thị Hoạ phản kháng không có hiệu quả, chỉ có thể để mặc anh.
Tuyên bố chủ quyền thành công, nhìn thấy cô ngồi vào vị trí mới thoả mãn xoay người về lớp.
Anh vừa mới đi, Vưu Thị Hoạ lập tức cảm thấy vô số ánh mắt ghen ghét của nữ sinh trong lớp chiếu đến mình, Vưu Thị Hoạ mỉm cười không chút hoang mang đáp lại, ánh mắt bình tĩnh nhưng lại như chứa hàn băng, khi ánh mắt giao nhau, mấy nữ sinh kia vội vàng thu hồi tầm mắt.
Cười lạnh một tiếng, cô cũng lười giả trang như trước, dù sao trái tim cũng đã thay đổi. Vưu Thị Hoạ đang muốn lấy sách đặt lên bàn lập tức thấy tầm mắt sáng quắc của Vân Đoá nhìn mình, vô cùng quỷ dị.
"Cậu không phải... đang lợi dụng Dung Giai để chữa lành vết thương đấy chứ?"
"Đương nhiên không phải!" Vưu Thị Hoạ lập tức phản bác, cô mà phải lợi dụng sao? Còn, còn có... nghĩ tới chuyện sáng nay, mặt cô lập tức đỏ cả lên, lòng bàn tay giống như có ký ức, tự động nhớ lại xúc cảm nóng rực kia.
"Nghĩ gì mà mặt đỏ vậy?" Vân Đóa quay sang bóp mặt cô, "Tốc độ này của cậu cũng quá nhanh rồi, mới hôm trước còn thích Quý Trạch Chi, hôm nay đã ở bên Dung Giai rồi, chậc chậc."
Vưu Thị Họa kéo móng vuốt trên mặt mình xuống, giọng nói nghiêm túc, "Tớ thích Quý Trạch Chi là nghiêm túc, bây giờ thích Dung Giai cũng vậy!"
"Tớ chọn Dung Giai!" Vân Đóa lập tức cho thấy thái độ, "Nếu như cậu và Quý Trạch Chi ở bên nhau cũng khó được lâu dài."
Vưu Thị Họa không tỏ ý kiến, nhưng trong lòng cô hiểu rõ, Vân Đóa nói rất đúng, cô và Quý Trạch Chi thật sự không hợp, vẫn luôn là một người chủ động, đương nhiên khó có thể lâu dài.
"Còn có chuyện này!" Vân Đóa nghiêng người lấy từ trong cặp sách ra một chiếc hộp đóng gói tinh xảo màu tím nhạt, bên trên còn thắt một chiếc khăn lụa xinh đẹp.
"Không phải lần trước bọn tớ ra ngoài chơi mà cậu không tới sao, Đường Đường nhờ tớ đưa cái này cho cậu, nói thứ này cậu nhất định sẽ thích."
Vưu Thị Họa nhận lấy, không biết nha đầu tinh quái kia lại muốn làm gì, vẫn là nhét chiếc hộp vào cặp sách, "Đợi về nhà rồi xem, tớ muốn học bài~"
---------------------
Lớp 3.
Dung Giai vừa vào cửa, Thiệu Động đã chạy tới ôm lấy cổ anh, giọng nói trêu chọc, "Chúc mừng chúc mừng, cuối cùng cũng đã theo đuổi được chị dâu tới tay."
Dung Giai kéo cánh tay cậu xuống, "Đừng động tay động chân, cơ thể tôi chỉ có chị dâu cậu mới được động vào."
Thiệu Động không còn lời nào để nói, nội tâm cười ha ha, ngại ngùng thu hồi cánh tay.
"À đúng rồi, nghe nói lần trước cậu tìm được một người mua giày nước ngoài rất đáng tin, mau gửi wechat cho tôi." Dung Giai trở lại chỗ ngồi, chân dài tùy ý duỗi thẳng, cả người như đắm mình dưới ánh mặt trời, vô cùng xán lạn.
Ngày hôm qua anh nhân lúc Vưu Thị Họa không chú ý mà nhìn trộm size giày của cô, bây giờ rốt cuộc đã có thể mua giày AJ gấu trúc đôi với cô rồi.
--------------------------
Lớp 9.
Thời gian đã trôi qua 20 phút, Quý Trạch Chi nắm chặt bút trong tay, lại chậm chạp không viết nổi một chữ.
Các nam sinh bên người đều thấp giọng thảo luận một chuyện.
Vừa rồi Dung Giai và Vưu Thị Họa nắm tay nhau đi vào cổng trường, Dung Giai còn đưa Vưu Thị Họa đến tận cửa lớp 5.
Đây chính là lần đầu tiên Dung Giai gần gũi với nữ sinh như vậy!
Hai người chắc chắn là đang yêu đương!
Haizz, tiên nữ không còn độc thân nữa rồi!
...
"Im lặng, tự học đi!" Quý Trạch Chi lên tiếng, giọng nói không lớn không nhỏ, nghe rõ ra chút bực bội không vui, đủ để mọi người phát giác.
Âm thanh thảo luận hàng ghế phía sau im bặt.
Cậu cúi đầu nhìn vở trắng trước mặt, trong đầu hiện lên không phải công thức nữa, mà là đôi mắt sáng ngời của thiếu nữ.
Quý Trạch Chi dùng sức nhắm mắt, miễn cưỡng khôi phục tinh thần, tự nói cho chính bản thân, cậu không làm gì sai cả, tất cả những gì cậu làm, đối với cô hay với chính bản thân đều là tốt nhất.
Một chút đau đớn trong lòng, coi như là ảo giác đi.