Người chủ trì thấy không ai hô giá
nữa thì gõ búa.
"Tốt!", Hạ Vũ vừa lòng gật đầu.
Bỏ ra năm mươi triệu để sở hữu
một mảnh đất rất đáng giá, mà quá
trình cũng rất thuận lợi.
Mặc dù mảnh đất này không lớn
như hai mảnh đất vừa nãy nhưng
có tập đoàn Hoa Đỉnh đầu tư khai
phá, kiếm được từ ba đến năm trămtriệu là chuyện hiển nhiên.
Không như hai mảnh đất vừa nãy,
mua với giá cao như thế chắc chắn
sẽ lỗ.
"Chết tiệt!"
Hướng Kim Cường thấy Hạ Vũ giành
được mảnh đất này dễ như trở bàn
tay thì giận dữ không thôi, nhưng
ông ta cũng chả làm gì được.
Sau đó, ba mảnh đất tiếp tục được
bán đấu giá.
Trong đó có hai mảnh đất Hạ Vũ bỏ
ra bốn mươi triệu tệ và ba lăm triệutệ giành được, giá mà Hạ Vũ ra là
giá bình thường của những mảnh
đất này, mà sau khi anh ra giá thì
cũng không có ai hét giá với anh
nữa.
Còn một mảnh đất diện tích nhỏ, vị
trí không tốt nên Hạ Vũ không ra
giá, cuối cùng do một công ty bất
động sản giành được với giá bảy
triệu rưỡi.
Mà trong thời gian đó, vẻ mặt
Hướng Kim Cường luôn trắng bệch,
dựa vào ghế không ra giá một lần
nào.
Đúng lúc này."Các vị, mảnh đất được đấu giá tiếp
theo là mảnh đất lớn nhất, mảnh
đất số 1 có tổng diện tích là năm
trăm mẫu, giá khởi điểm là năm
mươi triệu.", người chủ trì nói tiếp.
Những mảnh đất trước diện tích lớn
nhất cũng chỉ gần trăm mẫu mà
thôi, thế mà mảnh đất này lại rộng
năm trăm mẫu!
Người chủ trì vừa dứt lời, tất cả mọi
người trong hội trường đều xôn
xao.
"Mảnh đất số 1 này là nơi trù phú,
gần trung tâm thành phố Thanh
Dương"."Tiếc là trên tỉnh xếp nó vào khu
bảo vệ, cấm khai phá trong vòng
năm mươi năm, có mua cũng vô
dụng".
"Đúng đấy, nếu mảnh đất này mà
được phép khai phá thì đúng là trù
phú, đáng tiếc cấm khai phá thì có
mua cũng vô dụng".
"Nếu tôi nhớ không nhầm thì năm
trước mảnh đất này cũng không
bán được phải không nhỉ?"
Tất cả mọi người châu đầu ghé tai
bàn luận.
Trong lúc nhất thời không có ai ra
giá.Một mảnh đất không thể khai phá
thì cho dù có giá thấp nhất là năm
mươi triệu cũng không ai muốn
mua.
"Mảnh đất số 1 có ai ra giá không?",
người chủ trì mở miệng hỏi.
"Tôi ra giá năm mươi triệu!"
Một giọng nói dõng dạc vang lên.
Mọi người nhìn về phía phát ra tiếng
nói, xem người giơ biển báo giá là
ai.
Hóa ra là Hạ Vũ!
"Tập đoàn Hoa Đỉnh muốn muamảnh đất này? Cho dù anh ta có
tiền thì cũng không nên lãng phí
năm mươi triệu này?"
Moi người nhìn Hạ Vũ ra giá, vẻ mặt
kinh ngạc.
"Thằng ngu, tốn năm mươi triệu để
mua mảnh đất không thể khai
phá.", Hướng Kim Cường lắc đầu
cười khẩy.
Chỗ ngồi của Hạ Vũ.
"Chủ tịch Hạ, mảnh đất này phải
năm mươi năm sau mới được khai
phá, sao anh lại muốn mua thế?",
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!