“Vậy là tốt rồi. Tuệ Nhi, mau nấu
cơm cho khách đi”, mẹ của Vương
Tuệ cố nặn ra một nụ cười nhợt
nhạt.
Sau khi ra khỏi phòng ngủ.
“Vương Tuệ, cô ấy bị bệnh nặng
không? Sao không đưa đi chữatrị?”, Hạ Vũ hỏi.
Vương Tuệ cúi đầu, trầm giọng nói:
"Không được, tiền nằm viện và tiền
thuốc men quá đắt. Tôi không kham
nổi. Ngay cả khi ở nhà, tôi cũng
không đủ tiền mua thuốc hàng
tháng".
Hạ Vũ nghe được Vương Tuệ nói.
Lòng càng khó chịu.
Vương Tuệ không bố, mẹ lại ốm liệt
giường, gánh nặng cuộc sống dồn
hết lên vai một cô gái yếu đuối, cô
ấy đã phải gánh quá nhiều!
"Trước cậu đến quán bar hát kiếmtiền, cũng chỉ vì muốn kiếm tiền
chữa bệnh, phải không? Mà cậu
quan tâm đến học bổng như vậy
cũng vì chuyện này, phải không?",
Hạ Vũ nói.
Giờ Hạ Vũ rốt cuộc cũng đã có thể
hiểu được hành vi của Vương Tuệ.
“Ừ”, Vương Tuệ nhẹ nhàng gật đầu.
“Vương Tuệ, bao năm qua cậu vất
vả nhiều rồi”, Hạ Vũ không khỏi nói.
Hạ Vũ hoàn toàn có thể hiểu Vương
Tuệ, thậm chí cảm thông cho cô,
bởi vì Hạ Vũ cũng là gia đình đơn
thân, bố anh cũng mất sớm, họ có
hoàn cảnh tương tự nhau.Điều khác biệt là anh may mắn hơn
Vương Tuệ, vì mẹ anh không bị
bệnh, vẫn có thể làm việc, gánh
nặng không hoàn toàn đổ lên vai Hạ
Vũ.
Điều may mắn nhất là anh lại là
cháu của Liễu Chí Trung.
"Khổ hay không thì vẫn phải sống
mà", Vương Tuệ nở nụ cười chua
xót.
Sau khi trầm ngâm một lúc, Vương
Tuệ nói tiếp: "Nếu không phải mẹ
yêu cầu tôi học xong đại học, tôi đã
bỏ học và đi làm lâu rồi".
Hạ Vũ nghĩ đến những chuyện
Vương Tuệ phải trải qua, nghĩ đếnsự bất hạnh của Vương Tuệ, anh
không khỏi cảm thấy đau lòng thay
cho cô.
Hạ Vũ không thể tưởng tượng được
một cô gái lại phải trải qua những
điều này. Làm thế nào mà cô ấy
sống được bao những năm qua.
Hạ Vũ không dám tưởng tượng
Vương Tuệ đã phải mạnh mẽ như
thế nào mới có thể chịu đựng được
hết tất cả.
Chính vì Vương Tuệ đã phải chịu
đựng áp lực cuộc sống nên cô mới
đặc biệt và hiểu chuyện hơn so với
các cô gái khác.
“Vương Tuệ, hãy tin ở tôi, mọichuyện sẽ tốt lên thôi”, Hạ Vũ
nghiêm mặt.
Vương Tuệ tuy rằng bất hạnh,
nhưng gặp được Hạ Vũ, chính là
vận may lớn nhất của cô!
“Sẽ tốt lên à? Hy vọng vậy”, Vương
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!