Người yêu bé nhỏ?
Bạch Kình Dục nhìn người đàn ông cao lớn cường trường mặc vest ở trước mặt rồi lại đưa ánh mắt dồn vào hộp cơm tiện lợi bằng nhôm mà anh ta xách trong tay.
Hừ!
Lại còn tự tay làm nữa chứ.
Phải mất một lúc lâu Hứa Vi mới hiểu ra là người đàn ông này đến tìm mình, suýt chút nữa cô còn tưởng rằng thị trường của Bạch Kình Dục đã phát triển sang cả đồng tính rồi.
May mà vừa rồi không buộc miệng đi dò hỏi thân phận của đối phương.
Cô vội vàng lộ ra một nụ cười ngọt ngào để phản ứng lại: “Người này là chồng của tôi, hai người chào hỏi nhau đi.”
Bạch Kình Dục liếc nhìn cô và người đàn ông bằng ánh mắt đầy thâm thúy.
Người đàn ông đó bước đến đặt hộp cơm tiện lợi trong tay lên trên bàn, ngay sau đó anh ta chủ động đưa tay ra với Bạch Kình Dục và rất tự nhiên thoải mái nói: “Xin chào, tôi tên là Tần Dân Tránh.”
Ánh mắt Bạch Kình Dục nhìn chằm vào Tần Dân Tránh khẽ nheo mắt mà không đưa tay ra đáp trả người đàn ông đó, khóe miệng cong lên mang theo một vẻ châm biếm: “Biết cô ấy đã có chồng rồi lại còn trắng trợn như vậy, anh có bản lĩnh đấy.”
Tần Dân Tránh không cảm thấy lúng túng thu tay lại thản nhiên trả lời: “Như nhau cả thôi.”
Nói xong câu này anh ta quay đầu nhìn Hứa Vi nở ra một nụ cười ấm áp.
“Không ăn bữa sáng sao?
Cô có chút không quen với sự chủ động quan tâm của người đàn ông lạ. Nhưng vì không muốn để lộ ra sơ hở trước mặt Bạch Kình Dục nên vẫn cười gật đầu: “Nhớ anh, không có tâm trạng ăn uống.”
Bạch Kình Dục không nghe tiếp nữa, chỉ thấy anh trực tiếp đứng lên, đút hai tay vào túi, ngắt lời của hai người họ: “Vậy tôi không làm phiền các vị nữa.”
Hứa Vi không biết có phải mình bị lầm tưởng không nhưng cô lại nghe ra trong lời nói này có một chút mùi chua chát ghen tuông.
Đợi đến sau khi Bạch Kình Dục hoàn toàn đi khỏi thì Tần Dân Tránh ngồi xuống, chỉnh lại áo khoác ngoài của bộ đồ vest bình tĩnh giải thích: “Là Trình Ninh bảo tôi đến.”
Hứa Vi đã dự liệu được từ lâu.
Cô gật đầu lấy quyển chi phiếu ở trong ngăn kéo, thuần thục cầm bút viết số rồi ký lên: “Vất vả rồi, đây là phí diễn xuất của anh.”
Có thể nói động tác vô cùng thành thạo, hình như hành động này đã làm rất nhiều lần rồi.
Tần Dân Tránh nhướng mày nhìn vào tờ chi phiếu được đưa qua nhưng không đưa tay ra nhận. Bây giờ Hứa Vi mới có thời gian quan sát người đàn ông trước mắt này, vóc dáng cao lớn, cơ bắp khỏe mạnh. Tuy anh ta mặc đồ vest nhưng nhìn vào khí chất thì có vẻ không giống như một doanh nhân.
“Anh là nghệ sĩ của nơi nào?”
Người đàn ông cười trả lời: “Tinh Thành, trước đây là một người mẫu.”
Quả như dự đoán.
Giải trí Tinh Thành là công ty giải trí của gia đình Trình Ninh mở, Tần Dân Tránh là nghệ sĩ được ký hợp đồng dưới sự quản lý của gia đình họ, thế nên được phái đến diễn một màn kịch trước mặt Bạch Kình Dục.
“Trình Ninh nói với tôi, nếu như cô muốn thì tôi có thể phối hợp với cô diễn kịch lâu dài, thù lao sẽ do bên phía công ty trả cho tôi.”
Hứa Vi rất bất ngờ, trước giờ cô bạn thân rất rộng rãi nhưng vẫn không đến mức hào phóng với cô như thế này, vậy nên rất nhanh Hứa Vi đã hiểu ra tình hình: “Có phải anh còn có thêm điều kiện gì nữa đúng không?”
Tần Dân Tránh cười: “Đúng, tôi hy vọng cô tạo ra một tin đồn, một vụ bê bối (scandal) với tôi.”
Cô sửng sờ: “Tại sao?”
“Vì tôi không muốn bị người ta biết tôi thích đàn ông.”
“…”
Hứa Vi suy nghĩ một lát mới trả lời: “Được, vậy anh quay về đợi liên lạc của tôi.”
Tần Dân Tránh để lại danh tiếp liền rời đi, không lâu sau Trình Ninh gọi điện đến.
“Người chị em, cậu có nhận được người đàn ông mà tớ đưa đến không? Hài lòng không? Hahaha! Có phải đẹp trai hơn nhiều so với Bạch Kình Dục không?”
Hứa Vi bất lực cười nói: “Cậu biết anh ta là gay sao?”
Đầu dây bên kia ngừng một lúc rồi mắng một câu chửi thề: “Không thể nào!”
“Chính miệng anh ta thừa nhận.”
Tút tút… Điện thoại trực tiếp bị ngắt.
Hứa Vi liếc nhìn màn hình điện thoại với ý nghĩ sâu xa không nói gì, một lúc sau một tin nhắn được gửi đến cắt ngang suy nghĩ của cô.
Bạch Kình Dục gửi đến hai bức ảnh.
Mở ra xem, bức đầu tiên là một hộp cơm tiện lợi màu hồng bên trên có viết một dòng ghi chú [Hôm nay bác sĩ Bạch cũng phải ăn uống đầy đủ nhé.]
Bức thứ hai là cơm và thức ăn trong hộp cơm, rất nhiều, thịt bò và ớt xanh, trứng xào cà chua, bánh bao chiên rau hẹ.
Người đàn ông dương dương tự đắc đính kèm thêm [Tôi cũng có hộp cơm]
Hứa Vi cười lạnh lùng không chịu thua kém [Hóa ra các cô gái bên ngoài đều biết anh không ổn, lại còn biết rau hẹ bổ thận, ăn nhiều một chút bác sĩ Bạch.]