Chương 285: Sao? Không chuẩn bị vị trí của tôi à?
Tất cả những người trong lớp của họ đều có mặt đông đủ ở đó, trong mắt họ đều dấy lên khát vọng chiếm giữ chiến thẳng, họ đưa tay nắm lấy tay nhau cùng nhau lớn tiếng hô lên: “Trận đấu này phải cố lên!”
Trước khi chưa tiếp nhận huấn luyện, mỗi người trong số họ đều ngây ngô dại dột trôi qua những ngày tại trường đại học, nhưng sau khi khóa huấn luyện kết thúc bọn họ tràn đầy khát vọng chiến thắng.
Thấy bộ dạng của bọn họ, những học viên cũ tự nhiên thấy không thuận mắt, cực kỳ khinh thường bọn họ.
Dù sao bọn họ cũng đã trải qua quá trình huấn luyện chuyên nghiệp nhiều năm cho đến bây giờ vẫn chưa từng có tiền lệ tân học viên nào vượt qua học viên cũ.
Không bao lâu sau, các vị khách quý lân lượt đến, những người này đều là quan chức có tiếng ở trong quân khu.
Nhìn mọi người đi vào, Lâm Ngọc Linh thấy Trần Tuấn Anh đang đứng ở giữa, anh ta mặc một bộ quân phục đứng đắn, nhưng lại làm những hành động không phù hợp với bản thân anh ta lúc đó. Anh ta đứng đối diện Lâm Ngọc Linh liều mạng vẫy tay, không hô lên thành tiếng mang chỉ dùng khẩu hình : “Chị dâu, cố lên!”
Lâm Ngọc Linh không khỏi bật cười, tuy rằng trong lòng thật sự cảm thấy ấm áp, nhưng vẫn phàn nàn, cũng may không có ai biết cô quen Trần Tuấn Anh, nếu không cô xấu hổ đến chết mất.
Vào lúc này, đột nhiên một giọng nói phấn khích từ đám đông phát ra…
“Trời ạ, nhìn xem thủ trưởng đến rồi!”
“Aaaaal Là người thật, trước đây tôi nghe anh ấy chỉ để tên nhưng không đến, hoặc là chỉ quay video để cổ vũ chúng ta, cho đến bây giờ anh ấy vẫn chưa từng xuất hiện, hôm nay không ngờ anh ấy lại đến đây!”
Không chỉ có các học viên cũ phấn khích, mà ngay các nam sinh ở lớp tân học viên cũng trợn mắt há hốc mồm lẩm bẩm nói: “Không ngờ chúng ta lại có vinh dự như vậy! Lần đầu tiên đến huấn luyện đã có thể tận mắt nhìn thấy thủ trưởng, còn đẹp trai và uy vũ hơn cả trên TV nữa…”
Khi nghe thấy điều này, Lâm Ngọc Linh nhanh chóng quay đầu lại.
Người đàn ông ở cửa mặc một bộ quân phục màu xanh lá cây sẫm, chiếc mũ đội trên đầu che gần hết khuôn mặt anh, nhưng trước sau cũng không thể ngăn cản anh toát ra vẻ đẹp trai ngất trời, dáng người cao thon thả, toàn thân toát ra khí lực đủ để nghiền nát sự có mặt của tất cả mọi người ở đây.
Khoảnh khắc anh xuất hiện, mọi thứ ở đây đều buồn bã phai màu!
Mà Lâm Ngọc Linh khi nhìn thấy anh, khuôn mặt đã vô cùng thân thiết với cô mỗi đêm, tự nhiên cả người cô lại rùng mình một cái.
Bóng dáng của cô chìm trong đám đông, Chu Hoàng Anh không biết làm thế nào để nhận ra cô, đôi mắt ảm đạm đó khi đối diện cô toát ra sức nóng mà không người nào có thể phát hiện ra.
Lâm Ngọc Linh vươn người ra, bịt kín mũi và miệng của mình lại để ngăn bản thân không hét lên, nỗi nhớ điên cuồng trong lòng cô tràn ra ngoài.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!