Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Ông Xã Là Chiến Thần Lâm Ngọc Linh Full

Chương 543: Haiz, em cảm thấy em sắp bị chiều hư rồi

Chu Hoàng Anh đưa Lâm Ngọc Linh đi xuyên qua đám người náo nhiệt, đến trước một quán trà: “Vào ngồi một chút nhé?”

“Vâng”

Ở đây thu phí vào cửa rất cao, khách không ăn không uống gì cũng phải đóng một triệu bảy trăm năm mươi nghìn mới được vào quán. Có … với người bình thường thì cái giá này hơi đắt, nhưng với Lâm Ngọc.

Linh và Chu Hoàng Anh thì một trong hai người đều có thể trả được.

Do có thế dùng mạng xã hội quét mã QR hai chiều để thanh toán, Lâm Ngọc Linh lập tức lấy điện thoại ra quét mã, Chu Hoàng Anh đỡ phải lấy thẻ ra “Em nói rồi, tốt nhất anh cũng nên sử dụng một phần mềm thanh toán đi, nếu không bất tiện lắm”

“Em giúp anh nhé.”

“Vâng”

Hai người tìm một vị trí ở gần cửa sổ rồi ngồi xuống. Cô tựa vào vai Chu Hoàng Anh mà nghịch điện thoại của anh. Trong lúc tải phần mầm thanh toán thì cũng nhân tiện kiểm tra các cuộc trò chuyện của anh, kiểm tra cả các loại phần mềm tin tức.

Nói thật ra, ngoài cô, ngay cả Vũ Hồng Hoàng anh cũng không nói chuyện quá ba câu.

Trong thời đại mạng xã hội đang chiếm một nửa thị trường nói chuyện phiếm, cô có thể tìm được một người bạn trai như vậy đúng là không biết đã phải thắp hương đến mấy đời mới có được. Hơn nữa dù cô kiểm tra điện thoại ngay trước mặt anh như thế mà anh không hề phản đối dù chỉ một câu.

Haiz, cô cảm thấy mình sắp bị chiều hư rồi Trong quán trà cổ kính này, mở cửa sổ ra ngoài, dường như có một cái ban công cỡ nhỏ, đúng lúc ánh trăng có thể chiếu vào.

Chiếu vào trên lọn tóc của cô, giống như được nhuộm thêm một lớp màu bạc.

Bên dưới có hai ba người bán hàng đang rao to hàng của mình, cảnh tượng này nồng đậm không khí cổ xưa như chỉ nhìn thấy.

được trong tranh vẽ. Thẩm Ngọc Linh cài phần mềm giúp Chu Hoàng Anh rồi lại đăng kí xong, chống tay trên khung cửa số, nhìn dòng người qua lại dưới lầu.

Chu Hoàng Anh sợ cô bị rơi xuống, khế vịn lấy cô: “Có thích nơi này không?”

“Có, em thích lắm.” Cô quay đầu lại, khẽ hôn lên mặt anh: “Gió ở đây thoải mái thật.”

“Bên cạnh có một cái hồ, sau khi ăn cơm xong chúng ta đi thả đèn cầu nguyện đi, có cả đèn Khổng Minh nữa”

Hai mắt Lâm Ngọc Linh tỏa sáng: “Được”

Cô vẫn luôn muốn được thả đèn Khổng Minh một lần, nhưng lúc trước Chính Phủ nói có thể gây ô nhiễm nên không cho phép thả đèn trong thành phố. Mà cô thì lại không có nhiều thời gian để đến ngoại thành thả đèn rồi quay về, nên vẫn chưa thực hiện được.

mong muốn này.

Không ngờ cô có thể thả đèn ước nguyện ở đây một lần.

Tất cả đồ trang trí, vật phẩm trong quán trà đều làm bằng gỗ, ngay cả bàn cũng thế.

Lâm Ngọc Linh nhìn xem cái này, nhìn xem kia, đưa tay sờ lên băng ghế dài kiểu phục cổ, rồi lại đi sờ bức tranh treo trên tường.

May là cô đang ở trong một phòng VIP, nếu mà ở trong sảnh lớn, dáng vẻ của cô như vậy chắc chắn sẽ bị chê cười.

Đợi cô chơi chán rồi, đồ ăn cũng được đặt lên bàn.

Tất cả đều là những món ăn tinh xảo theo phong cách Liên Xô, những bánh gạo nếp và các loại đồ ngọt là những thứ không.

thể kháng cự đối với Lâm Ngọc Linh và Chu Hoàng Anh.

Cô lập tức lấy một miếng nhét vào.

miệng: “Ngon quái!”

“Từ từ thôi, không ai giành với em đâu.”

Chu Hoàng Anh cực kỳ bất đắc dĩ, rót cho cô một chén nước, vuốt lưng, rất sợ cô bị nghẹn.

Lâm Ngọc Linh cười ngây ngô, thả chậm tốc độ ăn.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận