Hoắc Bắc Cảng chính là lưu manh, lưu manh, đại lưu manh, nếu không phải vừa rồi Tiểu Tam Nhi có lòng tốt nói cho cô biết sự thật, cô còn không biết Hoắc Bắc Cảng thế nhưng lại biến thái như thế, sau lưng lại xem cái loại phim này, thật là...... Quá biến thái mà!
Mộ Sơ Tình tưởng tượng đến hắn xem chính là loại phim này, hình tượng nam thần của Hoắc Bắc Cảng ở trong lòng cô, nháy mắt liền sụp đổ!
Hoắc Bắc Cảng vẻ mặt cạn lời, hắn làm gì mà biến thái.
Ánh mắt đó của Mộ Sơ Tình thật là sắc bén muốn lấy mạng người, thật sự giống như là hắn làm gì biến thái vậy!
Hoắc Bắc Cảng liền không rõ, hắn biến thái chỗ nào?
Không chỉ là Mộ Sơ Tình là cái đức hạnh này, Hoắc Tiểu Bao ở bên cạnh đang xem thời sự, Hoắc Tiểu Bao thấy Mộ Sơ Tình như vậy, nó cũng vẻ mặt cừu hận nhìn Hoắc Bắc Cảng, cũng mắng hắn: "Đồ biến thái!" 1
"......" Hắn làm gì đắc tội với hai mẹ con nhà này vậy, hai mẹ con đồng loạt nói hắn biến thái, chẳng lẽ là hắn thật sự biến thái sao?
Hoắc Bắc Cảng không thèm so đo với hai người kia, hắn kìm nén tức giận, lên lầu định đi tắm.
Mộ Sơ Tình chờ đến lúc Hoắc Bắc Cảng đi xong, nhìn Hoắc Tiểu Bao ở bên cạnh có cùng chung kẻ địch, vẻ mặt cảm động.
Quả nhiên chính là mẫu tử liền tâm, con trai cô đối với cô cũng thật là tốt, cãi nhau mắng chửi người, đều có thể đồng lòng mắng chung, con trai đúng là giỏi mà.
"Tiểu Bao, mẹ mắng ba con biến thái là bởi vì ba con thật sự biến thái, con mắng ba con biến thái làm gì? Ba làm chuyện gì biến thái với con à?"
Hoắc Tiểu Bao vẻ mặt thâm trầm cười cười, "Không có a, ba không có làm gì con. Chỉ là con thấy mẹ mắng, con cũng muốn mắng mấy câu cho đã ghiền." 1
Mộ Sơ Tình: "......" Thật là con trai tốt của mẹ mà.
......
Vốn dĩ Hoắc Bắc Cảng muốn lên lầu tắm rửa, chính là sau khi lên lầu, đi ngang qua phòng của Mộ Sơ Tình, nhìn thấy phòng của cô không có khóa, trong nháy mắt hắn liền muốn đi vào phòng Mộ Sơ Tình nhìn xem, xem có dấu vết gì về cái tên trai bao kia để lại hay không.
Nếu như bị hắn tìm thấy dấu vết gì mà nói, hắn nhất định phải lôi cái tên trai bao kia ra, cho người đập hắn ta một trận mới được.
Cũng không cần phải đánh làm gì, sai người hủy dung, chặt rớt tứ chi là được rồi, hắn quả nhiên vẫn rất là thiện lương, ra tay đều nhẹ như thế. 3
Hoắc Bắc Cảng lưỡng lự hai lần, sau đó sải bước đi vào phòng Mộ Sơ Tình.
Đây là lần đầu tiên hắn vào phòng Mộ Sơ Tình, căn phòng rất đơn giản, không có trang trí gì.
Hắn đi tới bàn trang điểm của Mộ Sơ Tình, nhìn nhìn, cũng không có cái gì khác thường.
Chẳng qua là lúc tới gần lại có mùi nước hoa Cologne, bị hắn ngửi được.
Mùi nước hoa Cologne này là loại trước kia hắn có dùng qua, chẳng qua, hắn cảm thấy nhãn hiệu đó dùng lâu rồi, mùi hương không còn thơm như trước cho nên không có tiếp tục xài nữa, lâu lắm rồi hắn không có dùng nữa, cho nên vấn đề là trong phòng Mộ Sơ Tình tại sao lại có mùi nước hoa nam?
Bước chân Hoắc Bắc Cảng khựng lại, hắn nhíu mày, đôi mắt thâm thúy như biển cả, nhìn thấy quần áo Mộ Sơ Tình đặt trước bàn trang điểm.
Đây là bộ đồ sáng nay cô mặc, mùi nước hoa là phát ra từ bộ quần áo này.
Hoắc Bắc Cảng do dự một chút, sau đó cầm lấy bộ quần áo kia lên ngửi một chút, thật sự là muit nước hoa nam giới.
Còn có...... Trên đó là tóc!
Nháy mắt, khuôn mặt Hoắc Bắc Cảng trở lạnh!
Tóc ngắn như thế, là tóc đàn ông, đen nhánh!
Không có khả năng là của hắn, Mộ Sơ Tình mặc bộ quần áo này, sau đó hắn không có chạm qua Mộ Sơ Tình, cho nên không có khả năng bị dính tóc của hắn.
Nói cách khác, mấy sợi tóc trên bộ quần áo này không phải của Hoắc Bắc Cảng hắn, mà là của cái tên trai bao mà Mộ Sơ Tình bao nuôi kia!!