Mộ Sơ Tình chuẩn bị cho tốt hết thảy, sau đó lén lút rời khỏi thư phòng của Hoắc Bắc Cảng.
Thẳng đến lúc cơm nước xong, Mộ Sơ Tình trở về phòng, vẫn sóng yên biển lặng, Mộ Sơ Tình liền cảm thấy có chút sung sướng.
Cô trở về phòng, chuẩn bị lấy quần áo đi tắm, chính là, bước chân mới nhấc lên, liền thấy được trong thùng rác, bộ váy Dior mới của cô đang nằm trong đó.
Đây là bộ váy sáng nay Hoắc Bắc Cảng mua cho cô, tại sao lại ở trong thùng rác, cô hoảng sợ, vội chạy tới, nhìn thấy quần áo ở trong thùng rác, cô nhặt lên nhìn xem, phát hiện quần áo đã bị cắt.
Hơn nữa là bị người ta cắt tả tơi xơ mướp, quả thực là nhìn không ra hình dạng gì nữa.
Mộ Sơ Tình hãi hùng khiếp vía, ai lại thiếu đạo đức như thế, lại cắt quần áo của cô thành ra như vậy.
Bất quá, Mộ Sơ Tình cũng chẳng sao cả, vứt lại bộ đồ vào trong thùng rác.
Dù sao cũng chẳng phải là tiêu tiền của cô, cô cũng không cần phải xót của.
Tâm tình Mộ Sơ Tình rất tốt, vừa hát vừa định đi tắm, giây tiếp theo, liền có tiếng gõ cửa.
Tim Mộ Sơ Tình đập "Thịch" một cái, ngay sau đó là thanh âm của Hoắc Bắc Cảng vang lên, gọi cô từ phía ngoài, "Mộ Sơ Tình, mở cửa, là tôi."
Mộ Sơ Tình thở dài nhẹ nhõm một hơi, hù chết cô, hoá ra là Hoắc Bắc Cảng, may là cô chưa có đi mở cửa.
Hoắc Bắc Cảng đợi ở bên ngoài không có kiên nhẫn, lạnh giọng cảnh cáo Mộ Sơ Tình: "Mộ Sơ Tình, ba giây sau mà cô còn không mở cửa cho tôi, cô liền thu dọn đồ đạc xéo đi!"
Mộ Sơ Tình: "......"
Tim Mộ Sơ Tình lại đập "Thịch" thêm một cái nữa, Hoắc Bắc Cảng hắn không phải là đã phát hiện ra bí mật của cô đó chứ?
Hắn thật sự xem nhanh đến như vậy sao, mới đó đã xem xong 500 tập《cừu vui vẻ và sói xám 》 đó rồi sao?
Quả nhiên, Hoắc Bắc Cảng thật là quá biến thái.
Mộ Sơ Tình đi mở cửa, liền nhìn thấy vẻ mặt âm trầm của Hoắc Bắc Cảng.
Hoắc Bắc Cảng nhìn lên nhìn xuống đánh giá Mộ Sơ Tình một lượt, bỗng nhiên mở miệng, thương lượng với cô, "Tôi có chuyện muốn nói với em."
Mộ Sơ Tình có tật giật mình không dám ngẩng đầu lên nhìn hắn, "Anh nói đi, tôi đang nghe đây."
"Những chuyện em làm, tôi đều đã biết hết." Hoắc Bắc Cảng lạnh giọng nói, đột nhiên tạm ngưng lại, hắn mấp máy cánh môi dưới.
"Anh đều đã biết!" Mộ Sơ Tình hoảng sợ, "Làm sao mà biết nhanh như vậy? Anh thấy hết rồi sao!"
"Thấy rồi, rất rõ ràng!" Hoắc Bắc Cảng nổi giận lên, hắn có chút mất bình tĩnh.
Vốn dĩ hắn nghĩ là mẹ mình giở trò quỷ, chính là hiện tại, Mộ Sơ Tình đều đã thừa nhận là cho hắn đội nón xanh. Hắn nhịn không được cơn giận trong lòng, thiếu chút nữa phát hỏa.
Mộ Sơ Tình cúi đầu, không dám nhìn hắn.
Trong sách nói, phụ nữ đều thích nghe lời ngon tiếng ngọt, không thích nghe đàn ông mắng, cho dù Hoắc Bắc Cảng hiện tại muốn bóp chết Mộ Sơ Tình cũng được, cũng phải ôn nhu thay đổi ngữ khí.
"Cho nên, em biết sai chưa?"
Thật hiếm khi Hoắc Bắc Cảng lại dễ chịu như thế.
Mộ Sơ Tình là một cô gái biết sai thì sửa, bản thân làm sai là làm sai, cô lập tức gật đầu, thừa nhận: "Biết rồi."
Hoắc Bắc Cảng vẻ mặt vừa lòng nhìn Mộ Sơ Tình, xem ra cô và gã đàn ông kia cũng chỉ là chơi bời qua đường mà thôi, hoặc là cô cố ý tìm gã đàn ông đó để kích thích hắn.
Hoắc Bắc Cảng đoán chính là như vậy, rốt cuộc Mộ Sơ Tình yêu hắn như thế, không có khả năng thật sự ra ngoài cùng người làm xằng làm bậy, còn nữa, cái gã trai bao kia thật tình không có đẹp trai bằng hắn, Mộ Sơ Tình cũng không phải là mắt bị mù, đi tìm một tên đàn ông xấu trai hơn hắn.
Còn không phải là vì tìm đàn ông tới kích thích hắn sao?
Hoắc Bắc Cảng biết được như vậy, cái này chính là trong sách có viết, đây là kịch bản mà phụ nữ thường dùng để làm cho đàn ông ghen.
Cái này gọi là lạt mềm buộc chặt + giả vờ đi ngoại tình.
Thái độ của Mộ Sơ Tình đối với hắn, đầu tiên là lãnh đạm, sau đó lại xuất hiện một tên trai bao, còn không phải là vì làm hắn ghen sao?