Lệ Quân Trầm đi theo cô, hướng dẫn cho cô.
Hứa Thâm Thâm thảt dây an toàn hai tay cầm vào vô lăng, cười nói: “Những thứ này tôi đều biết.”
Lệ Quân Trầm tỏ vẻ không tin cô.
Hứa Thâm Thâm mỉm cười, bỗng nhiên nhấn mạnh chân ga, xe vù ga vọt ra ngoài như tên bản vậy.
Tốc độ nhanh tới kinh hồn.
“Hứa Thâm Thâm! Trái tim của Lệ Quân Trầm sắp nhảy. ra ngoài rồi.
Trong lúc bối rối, Hứa Thâm Thâm không tìm thấy chân phanh đâu chỉ có thể trơ mắt nhìn chiếc xe đâm sầm vào cây thạch lưu ở bên cạnh biệt thự.
Kính trước của xe vỡ nát.
Hứa Thâm Thâm được bảo vệ bởi túi khí nên không bị thương.
Lệ Quân Trầm chạy đến mở cửa xe ôm cô ra ngoài rồi chạy tới đồng cỏ.
“Hứa Thâm Thâm, tỉnh lại đi” Anh võ tay vào gương mặt đã tái nhợt của cô.
Hứa Thâm Thâm không hề nhúc nhích, cũng không có phản ứng gì.
Lệ Quân Trầm cảm giác chân tay dần dần lạnh buốt, đôi mắt đen lạnh lùng: “Hứa Thâm Thâm, cô mau tỉnh lại đi nếu không tôi sẽ lột sạch đồ của cô.”
'Thế nhưng cô vẫn không hề tỉnh lại. Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot nhé cả nhà
Lệ Quân Trầm sợ quá ôm lấy cô chuẩn bị đưa cô đi viện.
“Ha ha!” Hứa Thâm Thâm đột nhiên bật cười, hai tay ôm lấy cổ Lệ Quân Trầm, cười rung nhà rung cửa.
“Hứa, Thâm, Thâm!” Lệ Quân Trầm cắn răng, gương mặt hung dữ, ném cô xuống.
May mà Hứa Thâm Thâm nhanh trí, hay tay ôm chặt cổ anh giống như con Kaola mắc trên người anh vậy.
Hơi thở của Lệ Quân Trầm hơi gấp gáp, chưa đầy năm phút mà cô đã định tìm đường chết tới hai lần.
Hứa Thâm Thâm cười, phát hiện Lệ Quân Trầm thực sự lo lảng, chẳng biết sao lại cảm thấy đau lòng, giọng nói của cô khàn khàn: “Từ sau khi bố tôi mất, trừ mẹ tôi ra chưa có ai lo lắng cho tôi như vậy cả.”
Lệ Quân Trầm liếc nhìn cô.
“Đúng rồi, tôi muốn chiếc xe đó, tính năng ưu việt, xảy ra chuyện gì có lẽ còn có thể nhặt lại mạng nhưng cho tôi một chiếc mới nhé.” Hứa Thâm Thâm khẽ cười.
Dù sao anh cũng có tiền mà, không để ý đâu.
“Có lẽ tôi nên suy nghĩ lại xem có nên cho cô một chiếc xe không” Lệ Quân Trầm nghiêm túc nói.
Hứa Thâm Thâm nhíu mày: “Sao thế?” “Cô chết thì không sao nhưng nhỡ may liên lụy tới người vô tội trên đường thì phải làm sao?” Sắc mặt Lệ Quân Trầm u ám.
Hứa Thâm Thâm ôm lấy cánh tay Lệ Quân Trâm: “Tôi sẽ cố gắng học lái xe.”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!